Trăng treo trên đỉnh đầu, trăng sáng lấp lánh khắp cả cõi trần. Nhưng vẫn không thể trong sáng bằng tình yêu của một đôi nam nữ đang nằm êm ấm trên giường.
Phải chăng là vì sức khỏe của người đàn ông hôm nay không được tốt, nên lúc này Châu Tử Du mới được an nhàn, thảnh thơi, nằm trọn trong vòng tay của người mình yêu thương?
“Bảo bối, hay chúng ta vận động gân cốt một tí cho ấm áp em nhỉ? Chứ tự nhiên anh thấy lạnh quá.”
Mới nằm bên nhau được một chút, Huyết Ảnh Long đã bắt đầu nỉ non đôi lời đòi hỏi. Nhưng tâm cơ của anh thế nào, Châu Tử Du làm sao có thể không hiểu rõ. Nên cô vẫn rất chi mà ung dung cất lời:
“Anh lạnh à? Thế phải đắp chăn vào. Còn điều khiển ở đâu, để em đóng hết rèm cửa lại. Chỉnh nhiệt độ điều hòa lên cao một chút là ổn ngay.”
Thản nhiên nói xong, Châu Tử Du liền xoay người định ngồi dậy, nhưng đã bị Huyết Ảnh Long ôm lại, giữ chặt trong lòng.
“Bảo bối đừng đi! Em thừa biết, ý của anh không phải vậy mà.”
“Hơ, em còn lạ gì anh nữa. Có con sói đói lâu năm nào gặp được thịt tươi mà treo mỏ không muốn ăn đâu.”
“Vậy thì bảo bối chiều anh một chút đi, nha nha…”
“Không bao giờ ha! Đợi khi nào anh khỏe hẳn đi rồi tính sau.”
“Thì bây giờ anh cũng khỏe mà, bệnh viêm phổi của anh đã khỏi được 70 phần trăm rồi. Chỉ còn lâu lâu ho khan vài tiếng thôi, cũng tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-sinh-hoan-doi-ngot-ngao-rieng-em/2631202/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.