Lần đầu tiên đến nhà “bạn gái” và cũng là vợ yêu trong tương lai, Huyết Ảnh Long đã được ba mẹ vợ cho phép anh chung phòng cùng con gái của họ.
Điều đó khiến lòng dạ anh phấn khích biết bao.
*Cạch.
“Huyết Ảnh Long, em hỏi anh. Từ lúc về nhà tới giờ anh có uống thuốc đúng giờ như bác sĩ dặn không?”
Trong trí tưởng tượng của anh là sau khi cửa phòng khép lại. Cả hai sẽ nhanh chóng quấn quýt lấy nhau, cuồng nhiệt bắt đầu âu yếm bằng một nụ hôn ướt át, không kém phần nóng bỏng.
Nhưng nào có ngờ, cửa phòng vừa khép kín, anh còn chưa kịp tham quan căn phòng thì đã nghe thấy câu hỏi tra vấn nghiêm nghị của người con gái ấy.
Nhìn vào khuôn mặt sắc lạnh của cô, Huyết Ảnh Long chỉ còn biết cười gượng gạo một cái, sau đó thành khẩn khai báo:
“Ờ thì anh… Em cũng biết anh có cái tật hay quên rồi, nên từ lúc xuất viện tới giờ, anh không có uống viên thuốc nào hết. Nhưng mà anh khỏe nhiều rồi, giờ không còn tức ngực, sắc mặt cũng hồng hào hơn rồi nè, chỉ có lâu thật là lâu mới ho một hai tiếng thôi. Bảo bối đừng bận lòng quá ha! Đừng giận, đừng giận.”
Vuốt lông “sư tử” xong, người đàn ông ấy còn nhe răng cười lấy lòng. Và Châu Tử Du cũng cười, nhưng là nụ cười giả trân.
Cô xoay lưng đi về phía giường ngủ, đồng thời tiếp lời:
“Không muốn em lo cũng được. Chuyện này là sức khỏe của anh, em muốn quản cũng quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-sinh-hoan-doi-ngot-ngao-rieng-em/2631192/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.