Cuối cùng hắn cũng đã tìm được cô gái phát sáng của cuộc đời hắn. Đôi mắt giấu sau lớp tóc mái sáng như vậy, miệng nhỏ mạnh mẽ như vậy. Phóng khoáng! Hào sảng! Quá ấn tượng.
Lưu Giản Nhi đi một bước hắn tiến một bước, cô dừng một bước hắn lùi một bước. Cứ thế theo cô đi hết cả chặng đường. Cô khó chịu liếc hắn:
" Anh đi theo tôi làm gì? "
Cố Thừa Vân nhìn cô tỏ ra cool ngầu :
" Tôi thích thì tôi theo. Được không? Đây là đường do nhà cô mở chắc? "
Lưu Giản Nhi nắm tay lại chỉ muốn đấm cho hắn một cú vào mặt.Mẹ cô nhìn sang hai người có vẻ " thân thiết" bà khẽ lay cô :
" Tinh Hà đó là bạn của con sao? "
Cô lắc đầu đáp lời:
" Con không quen."
Cố Thừa Vân tháo kính ra nhanh chân chạy tới chỗ mẹ cô đẩy xe cùng, hắn làm ra vẻ lễ phép:
" Chào cô. Cháu là Thừa Vân, ban sáng bất cẩn đụng phải cô cháu thấy rất có lỗi. Cô có thể để cháu bồi thường không? "
Lưu Giản Nhi đẩy hắn ra khỏi xe bánh, tuy hắn rất thích cô nhưng với cô thì ngược lại cái bản mặt công tử ăn chơi đó không thể yêu nổi. Cô thẳng thừng đuổi hắn:
" Không cần. Mời anh đi cho "
Cố Thừa Vân toan đuổi theo tiếp nhưng chợt chuông điện thoại trong túi quần vang lên. Hắn trượt máy sang áp lên tai:
" A lo? "
Phía bên kia là Lưu Giản Nhược chất giọng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-sinh-ac-quy-hay-thien-than/2161466/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.