Chương trước
Chương sau
.

Tiếng di động du dương vang lên trong văn phòng vừa đường đột lại vừa bướng bỉnh.

Cau mày, Triển Phi tại thời điểm Quý Ngật Lăng định đi tới lấy điện thoại đang nằm trên bàn, liền cầm nó chuyển sang cho cậu. Trong quá trình đó hắn nhác thấy tên người lóe lên phía trên màn hình, đầu mày càng nhíu chặt, từ đáy lòng trào dâng loại xúc động muốn lập tức cắt ngang cuộc gọi.

Nhìn thấy tín hiệu gọi đến, Quý Ngật Lăng hiển nhiên cũng bị sửng sốt một chút, không để mắt đến Triển Phi mà trực tiếp nhận điện thoại.

“Elan? Đang bận sao?” Có lẽ do chuông đã đổ khá lâu mới có người bắt máy làm Danny cho rằng bản thân đang quấy rầy cậu làm việc.

“Không có gì.” Ý muốn nói đúng là đang làm việc, dù sao hạng mục này cũng chính cậu tự mình tham dự, đề án do chính mình đề ra, thời điểm nhìn thấy thành quả cũng tự nhiên trở nên nghiêm túc quan sát, muốn sớm phát hiện những điểm chưa ổn để kịp thời sửa chữa.

“Là thế này, tôi vừa mới nhận điện thoại từ trợ lý của anh, có vẻ hắn bên kia gặp vài tai nạn nhỏ, trong mấy tháng tới khó có thể trở lại làm việc được. Anh . . . . . . một mình xoay xở nỗi không? Có cần tôi đến hỗ trợ không?”

Sau khi rời khỏi công ty Quý Ngật Lăng, Danny cũng không nhận lời mời đến làm việc cho những công ty khác, mà giống như SOHU(*),ở nhà nhận một ít đơn đặt hàng, thu nhập tuy không được xem là quá ổn định nhưng để duy trì sinh kết thì hoàn toàn không phải là vấn đề. Quý Ngật Lăng từng nói với y nhiều lần, khuyên y vẫn nên tìm một chỗ công tác chính thức, nhưng y chỉ lắc đầu, cười nói như bây giờ là tốt rồi.

Có lẽ ngay từ đầu y cũng đã nghĩ qua chính cậu một ngày nào đó sẽ cần mình quay về giúp đỡ, nếu đã có nơi làm việc ổn định thì sẽ khá phiền toái. Ít nhất bản thân Quý Ngật Lăng cũng không tiện mở miệng nhờ y, tuy nhiên tình huống lúc này lại không được như vậy.

Muốn nói công việc hiện không quá bận rộn là không có khả năng, còn ép tên trợ lý bị gãy xương trở về vị trí công tác lại quá vô nhân đạo. Nhưng nếu bây giờ tuyển thêm một người mới, chắc chắn hắn cũng không thể ngay lập tức thích ứng, chờ hắn một vài tháng sau quen với công việc thì tay trợ lý cũng đã quay lại. Lúc này trục bánh xe biến tốc quả thật khiến Quý Ngật Lăng đau đầu vô cùng.

“Dan, cậu bên kia hiện không nhận công tác nào sao?” Ấn hạ tình minh nguyệt, Quý Ngật Lăng theo thói quen muốn tựa vào bàn làm việc. Tuy vậy, tại thời điểm hơi lui một chút về phía sau cậu phát hiện cả cơ thể đã dán vào ***g ngực một kẻ khác, nhiệt độ da thịt so với chính mình cao hơn rất nhiều khiến cậu liền theo bản năng muốn di chuyển trở lên phía trước, nhưng người kia đã không cho cậu kịp có cơ hội.

Triển Phi cứ như vậy từ sau lưng ôm lấy Quý Ngật Lăng vẫn đang nói chuyện điện thoại, hai tay bao quanh vòng eo của cậu, đem lưng cậu dán sát vào bờ ngực vạm vỡ, làm cậu cảm thụ rõ ràng nhiệt độ lẫn hơi thở của hắn.

Quý Ngật Lăng muốn quay đầu kháng nghị, nhưng trong nháy mắt da thịt non mịn bên tai liền bị Triển Phi dùng môi lưỡi liếm mút. Không phải loại liếm mút mang theo dục vọng chinh phục, cũng không phải cực điểm khiêu khích, mà là kiểu hôn trìu mến có chứa chút âu yếm.

“Ừ, tôi hiện đang làm một hạng mục, bất quá có thể hoàn thành nội trong hôm nay. Elan, có muốn tôi đến giúp anh vài tháng không? Coi như là trợ lý tạm thời cũng được.”

Danny trong lời nói mang theo ý cười, nhưng cảm giác có hơi chút mờ ảo, Quý Ngật Lăng cố gắng kéo suy nghĩ của mình quay về, tập trung vào cuộc gọi lại phát hiện chính mình căn bản làm không được.

Bàn tay Triển Phi giống như mang theo nhiệt hỏa vô cùng thong thả bắt đầu di chuyển lên trên, không lẻn vào trong tây trang mà ngay tại bên ngoài ái muội ma sát, dùng tốc độ thật chậm, từ rốn một đường chạy thẳng lên ngực. Hắn cứ như vậy xòe lòng bàn tay tiếp xúc với nơi gồ lên phía bên trong lớp vải áo của Quý Ngật Lăng, khí lực khi lớn khi nhỏ, lẽ ra hoàn toàn không có cảm giác, nhưng không biết tại sao vẫn làm cho cậu có chút khống chế không nỗi, hơi hơi thở gấp.

Mà tay kia của hắn cũng thuận thế di chuyển xuống dưới, như trước không kéo mở khóa quần, cứ để cách hai tầng vải giả vờ xoa tròn, cơ hồ không dụng sức mà chỉ dựa vào lực hấp thụ dán lên trên bề mặt quần.

“Elan?”

“Ân . . . . . .” Vừa định trả lời Danny, bất thình lình tay Triển Phi nguyên bản đang nằm bên ngoài lớp vải, bất ngờ dùng sức bóp lấy dục vọng của cậu, sự kích động đột ngột khiến Quý Ngật phải lập tức cắn chặt môi dưới mới không thở hắt ra thành tiếng.

Đưa tay bắt lấy bàn tay vẫn còn đang làm càn bên dưới hạ thân, Quý Ngật Lăng cố gắng bình ổn hô hấp, tự hỏi không biết tiếng hít thở của mình có truyền qua ống nghe đến bên tai Danny hay không.

“Danny, tôi nghĩ hiện tại tôi hơi vội . . . . . .” Một tay bị nắm giữ, Triển Phi cũng không cố thoát ra, để mặc những ngón tay Quý Ngật Lăng gắt gao khống chế mu bàn tay hắn, cảm thụ sự khẩn trương cùng run rẩy của cậu truyền sang, tựa hồ còn có chút cảm giác hưởng thụ. Nhưng tay kia vẫn còn ở trên ngực cậu di chuyển ma sát thì không được vâng lời như vậy.

Lúc này Triển Phi lại càng dứt khoát, đơn giản sau một hồi dùng sức xoa nắn thì chuyển sang phía đối diện. Ngay tại thời điểm Quý Ngật Lăng cho rằng hắn có ý định làm chuyện xấu, lòng bàn tay hắn chỉ nhẹ nhàng nâng lên, cả bàn tay dính vào bề mặt vải nhưng hoàn toàn không tiếp xúc đến làn da cách một khoảng nhỏ so với vải áo, rồi cứ thế mà di động đầu ngón tay sắc tình, làm động tác giống như đang âu yếm nhũ tiêm, nhưng thực tế lại tuyệt nhiên không chạm đến nó.

Ngực phập phồng càng thêm dữ dội, Quý Ngật Lăng cảm thấy mồ hôi từng giọt từng giọt toát ra trên chóp mũi, tay đang nắm giữ mu bàn tay của Triển Phi không chút thả lỏng, tựa hồ chỉ cần cậu hơi sơ ý hắn lập tức sẽ từ bốn phía xâm phạm, mà đầu ngực kia bị khiêu khích như có như không, càng giống như dày vò. Đừng nói Triển Phi ngay từ đầu đã lưu lại trên gáy cậu vô số nụ hôn nhỏ tinh tế, nhưng những nụ hôn này cũng không triệt để mà chỉ vừa đủ, tựa như giả vờ mơn trớn trêu ghẹo, khiến Quý Ngật Lăng cảm thấy sắp không xong đến nơi.

“Buổi tối sẽ gọi lại cho cậu.” Nói xong, cũng không để ý đến phản ứng của Danny, liền trực tiếp cắt liên lạc.

Cùng lúc đó, Triển Phi cắn một cái vào gáy Quý Ngật Lăng, nhưng cũng chỉ trong nửa giây sau khi cậu cúp điện thoại, động tác đầu tiên chính là thúc ngay khuỷu tay ra phía sau, khí lực không hề nhỏ.

Triển Phi bị ăn đau liền buông ra, nhìn Quý Ngật Lăng xoay người lại trừng mắt với hắn.

“Triển Phi! Ngươi không thấy bản thân thật quá ấu trĩ sao ?! Nơi này chính là văn phòng của ta!” Quý Ngật Lăng gần như muốn nổi trận lôi đình,cư nhiên ngay tại phòng làm việc của mình làm ra loại hành vi này! Lại càng không nói chính mình còn đang bận tiếp điện thoại! Đó là công việc! Là công việc!

Cậu vốn rất nhanh đã có thể cân nhắc có nên để Danny đến hỗ trợ hay không, kết quả lại bị hắn làm xáo trộn, cái gì cũng không biết, đầu óc trống rỗng!

“Vậy thì thế nào?” Triển Phi bĩu môi, “Không phải tất cả đàn ông trên đời khi bị ăn dấm chua đều trở nên ấu trĩ hay sao?”

Đôi mắt một lần nữa theo bản năng trợn to, Quý Ngật Lăng thật không thể tin được hắn vừa rồi mới nói cái gì!Hắn chẳng lẽ còn cho rằng đó là đương nhiên?! Khốn khiếp!

Dường như khi đối diện với gã đàn ông này, dù có thêm nhiều lý trí hơn thì cậu cũng đỡ không nỗi mấy câu nói càn quấy của hắn. Quý Ngật Lăng một lần nữa cố gắng trấn áp lửa giận, giống như đang tự rèn luyện khả năng kiềm chế cho bản thân,chuyện như vậy, chỉ cần làm đi làm lại nhiều lần dần dần cũng sẽ quen thôi.

“Triển Phi con mẹ nó, ngươi rốt cuộc muốn gì?” Được rồi, cuối cùng Quý Ngật Lăng vẫn phải thừa nhận, chính mình vô pháp khôi phục lại được sự bình tĩnh, gã đàn ông này đã hoàn toàn không thể dùng lẽ thường để tự vấn lương tâm,hắn cư nhiên ngay cả ghen tức cũng nói ra được, hắn cư nhiên dám nói hắn ghen!

“Tôi muốn gì, cậu thật sự không biết sao!?”

Lần này, Triển Phi trả lời cũng rất nhanh, thậm chí so với thanh âm của Quý Ngật Lăng lại càng lớn hơn, chấn động khiến tai người ta phải ù đi.

Có lẽ mấy câu tranh luận giữa hai người quá kịch liệt ồn ào, sau khi Triển Phi dùng hết sức rống xong câu kia thì cửa văn phòng cũng ngập ngừng, từ từ mở ra, sau đó đầu nàng thư ký run run nhô vào thăm dò. Nhìn thấy không gian tăm tối bên trong, trên màn hình lại đang bắn ra vô số chùm ánh sáng nhiều màu sắc, muốn bao nhiêu quỷ dị có bấy nhiêu quỷ dị. Nàng vừa định mở miệng hỏi Quý tổng có sao không, tên đàn ông kia quá mức hung thần ác sát, nàng lo hắn đối với Quý tổng gây bất lợi.

Nhưng cô thư ký còn chưa kịp mở miệng, Triển Phi cùng Quý Ngật Lăng đồng thời quát lên, “Đi ra ngoài!”

Nàng ta bị dọa sợ hết muốn làm rõ tình hình, lập tức đóng cửa quay về phòng làm việc của mình, lúc này nhịp tim đập liên hồi mới khôi phục lại trạng thái bình thường, quyết định về sau chỉ cần Triển Phi tiến vào văn phòng của Quý tổng, nàng sẽ tuyệt đối không bước vào đó nửa bước.

.

.

—————————————

(*) SOHU: search thử thì chỉ ra một trang web của Trung Quốc, nhưng mình đoán ở đây giống như freelancer ấy, nghề tự do.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.