Đêm giao thừa đúng ngày tuyết lớn, tuyết rơi là điềmbáo của một năm được mùa, Thái phu nhân vô cùng cao hứng, sai người mở tiệcthưởng tuyết ở Dao Quang Các.
“Hôm nay là gia yến, chúng ta không cần giữ quy củ namnữ chia bàn, nhà đã ít người còn chia cách thế thiếu tình cảm lắm, đỡ thànhchuyện cười cho thiên hạ.” Thái phu nhân lên tiếng.
“Chuyện cười gì vậy mẹ?” Tam phu nhân Đỗ thị vội hỏi.
“Để Thanh Hề kể, là chuyện nhà nó.” Thái phu nhân cườinói.
Thanh Hề đành phải nói: “Tam thúc công (3)nhà emxưa nay rất giữ lễ, lần chúc thọ vừa rồi của ông, em là cháu gái nhưng lạikhông nhận ra thúc công nhà mình.”
Mọi người vừa nghe liền cười, Tam phu nhân cười thậtyêu kiều, “Nào có chuyện cháu gái lại không nhận ra thúc công, đúng là giữ lễquá nên mất tình thân.”
“Ai nói không phải, nhà chúng ta thì chưa đến mức đấy,nhưng nhà họ Mộ thì thật đấy.” Thái phu nhân cười nói.
Nói chuyện được một lúc, sau khi bày biện ở Dao QuangCác ổn thỏa, Nhị phu nhân đến thỉnh Thái phu nhân cùng mọi người đi qua cáchành lang uốn lượn giữa những hòn giả sơn để đến Dao Quang Các. Thái phu nhânngồi vị trí chủ tọa, trên một đôn thấp, trước mặt là hai kỷ trà, một kỷ bầybình lô tam sự (4),một kỷbầy hoa quả và chén rượu không quai cầm.
Từ Thái phu nhân đi xuống, bên trái là vợ chồng PhongLưu – Thanh Hề, trước mặt hai người cũng là hai kỷ trà bầy hoa quả, bên phảiThái phu nhân là vợ chồng Nhị phu nhân, ngoài cùng bên trái là vợ chồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-quy-nhan/57060/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.