“Không phải các cụ vẫn nói ‘nữ tử vô tài mới là có đứcsao’?” Phong Lưu cười nói.
“Đình Trực ca ca, ngài mà cũng nói câu đấy.” Thanh Hềkhông vừa lòng, nhảy dựng lên đấm vào ngực Phong Lưu.
Lâm Lang, Thôi Xán đứng ngoài nghe thấy bên trong cótiếng cười mới thở phào nhẹ nhõm.
Qua Trung Thu, Thanh Hề bắt đầu cho người dọn dẹpphòng cho Phong Lưu, bất ngờ nghe được từ chỗ Thái phu nhân một tin tức chấnđộng, Minh Ngọc Nhi đắc tội Huệ Phi, bị giam vào Vĩnh Hạng.
“Mẹ, Vĩnh Hạng là chỗ thế nào?” Thanh Hề có chút lo lắng.
“Là chỗ để giam cầm cung nữ và phi tần có tội.”
“Không biết sao Ngọc Nhi biểu tỷ lại đắc tội Huệ Phinương nương, chị ấy tốt tính hiền lành sao có thể đắc tội quý nhân chứ?” ThanhHề nói câu đó không phải hỏi Thái phu nhân mà là hỏi chính mình, thâm cung nộichiến thì cần gì phải đắc tội thật, nhưng có thể nhìn rõ một điều, nhất định làMinh Ngọc Nhi khiến Huệ Phi cảm thấy bị uy hiếp, thế nên Huệ Phi ra tay trước.
“Chúng ta có thể làm gì giúp Ngọc Nhi biểu tỷ không,không thể khoanh tay để chị ấy bị giam ở Vĩnh Hạng cả đời?”
Thái phu nhân im lặng không nói gì, Huệ phi đang đượcsủng ái, dưới gối có hai hoàng tử, ai biết Hoàng đế tương lai có phải con củacô ấy hay không, huống chi ngoại thần không thể kết giao với nội thị, muốn giúpMinh Ngọc Nhi nói dễ hơn làm.
“Ta sẽ nhờ người nghe ngóng.” Thái phu nhân thở dài.
Cuối cùng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-quy-nhan/1936237/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.