Phong Lưu khẽ cắn lên cổ Thanh Hề, mút nhẹ, “Tại saonàng lại đổi nước hoa?”
Nói xong lời này, Phong Lưu chợt giật mình kinh ngạc,bất ngờ Thanh Hề biến thành hai con rắn quấn lấy người hắn, Phong Lưu bừngtỉnh, mở mắt ra đã thấy Lương Thần nằm trước ngực mình, sau lưng còn một thânhình khác.
Sáng sớm tinh mơ, Thanh Hề còn chưa kịp đi thỉnh anThái phu nhân, đã bị tiểu đồng của Tứ Tịnh Cư mời đi có việc.
Trên đường đi Thanh hề vô cùng thắc mắc, “Ngươi cóbiết Quốc công gia gọi ta đến lúc sáng sớm thế này là có chuyện gì không?”
Tiểu đồng chỉ là một cậu bé tám chín tuổi, cái gì cũngkhông biết, Thanh Hề chỉ có thể băn khoăn đi theo. Khi nàng vào Tứ Tịnh Cư,không thấy Lương Thần Mỹ Cảnh ra nghênh đón, vén rèm lên, chỉ thấy Phong Lưungồi dựa vào cửa sổ phía Nam với mái tóc vẫn còn ẩm ướt, vẻ mặt mỏi mệt, như làsay rượu chưa tỉnh.
“Đình Trực ca ca, ngài mới về sao?” Thanh Hề hỏi nhưvậy là vì thấy Phong Lưu giống như vừa tắm xong, cho là hắn vừa về, thế nên mớitìm nàng lúc sáng sớm thế này.
Phong Lưu thấy Thanh Hề, mới ngừng day huyệt TháiDương, “Nàng qua đây.”
Thanh Hề thấy hắn thần sắc mệt mỏi, lông mày nhíuchặt, cẩn thận đi đến trước mặt hắn, Phong Lưu liền vươn tay kéo nàng ngồi vàolòng.
Phong Lưu ôm lấy Thanh Hề hít ngửi, có lẽ là thỏa mãn,nhắm mắt không nói gì.
Thanh Hề chỉ nghĩ là hắn ra ngoài gặp chuyện khó giảiquyết, nàng cũng chẳng giúp được gì, thấy hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-quy-nhan/1936227/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.