Thanh Hề đi tới kéo tay Minh Ngọc Nhi nói: “Con đưaNgọc Nhi biểu tỷ đến Lan Huân Viện trước, vừa rồi con đã cho người cầm thẻ bàiđi mời Vương thái y tới để bắt mạch cho Ngọc Nhi biểu tỷ, giờ chắc đến rồi!”
“Thanh Hề nghĩ chu đáo lắm.” Thái phu nhân nghe thếrất yên tâm.
Thanh Hề dẫn Minh Ngọc Nhi ra khỏi phòng Thái phunhân, “Ngọc Nhi biểu tỷ, em rất mong chị đến, từ khi nhận được thư của dượngnăm ngoái em đã ngóng trông.”
“Tôi cũng đang muốn cảm tạ em, nếu không phải em saiThôi Xán tới đón tôi, không biết tôi có thể…” Minh Ngọc Nhi cảm kích sâu sắc.
“Chúng ta là tỷ muội sao lại nói thế, biểu tỷ cũngbiết đấy, em xa cách với anh chị em ruột, từ nhỏ vẫn luôn hy vọng có một tỷ tỷđể gần gũi, lần trước khi biểu tỷ tới em chưa hiểu chuyện, biểu tỷ đừng tráchem.”
“Không phải em vừa nói chúng ta là tỷ muội không cầnnói những lời khách sáo đó sao?” Minh Ngọc Nhi cười kéo tay Thanh Hề.
Khả Nhân đi theo Minh Ngọc Nhi vào Lan Huân Viện, mặcdù đã bị khí thế quyền quý của Quốc công phủ làm cho choáng váng, nhưng sự hoalệ của Lan Huân Viện vẫn khiến cô ấy phải kinh ngạc gấp bội. Ai nấy đều nóiThái phu nhân thương yêu phu nhân Quốc công, chắc là bảo bối cả phủ đều tậptrung ở đây.
Tuy đã đầu xuân, trăm hoa đua nở, nhưng mẫu đơn, thượcdược vẫn cần được nuôi dưỡng trong nhà ấm, vậy mà ở đây dùng hai loại hoa đólàm bốn bình hoa nhỏ, hết một ngày là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-quy-nhan/1936210/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.