“Bị bệnh thế nào, sao không mời đại phu?” Phong Lưuthấy Thanh Hề mặt tái nhợt nằm trên giường, còn cau mày.
Thanh Hề vừa trông thấy Phong Lưu liền nghĩ đến chuyệngần gũi tối hôm qua, hắn hành sự ngay trong thư phòng, không biết buổi sáng lúcCần Thư vào thư phòng dọn dẹp, lòng nghĩ thế nào về phu nhân Quốc công là nàng.Nhưng mặt Phong Lưu không có lấy một tia dị sắc, quả nhiên về phương diện đấythì đàn ông nào cũng mặt dày.
Bụng lại quặn đau, Thanh Hề càng nhăn mặt, Phong Lưucũng phát hiện ra nàng có chỗ bất thường, “Nàng bị đau thế nào?” Dứt lời hắnnhìn Lâm Lang như chuẩn bị quát mắng, lại bị Thanh Hề giữ chặt tay áo.
“Lâm Lang, các ngươi lui xuống hết đi.” Thanh Hề đuổihết người hầu.
Phong Lưu ngồi xuống cạnh Thanh Hề, thấy mặt nàng vừađỏ lại vừa tái, đại khái cũng đoán được, chỉ sợ do bản thân hắn đã quá thô lỗ.
“Là ta làm nàng bị thương.” Phong Lưu cũng có chútngượng ngùng, nhưng ngữ điệu vẫn rất ổn định.
Thanh Hề đỏ mặt, không nói gì, nếu không phải hắn thìnàng mời hắn làm gì.
“Từ sáng đến giờ bụng thiếp vẫn đau.” Thanh Hề cắnmôi, thì thầm.
Phong Lưu đưa tay vào trong chăn, Thanh Hề kéo tay hắnđến vị trí dưới rốn một ngón tay, nũng nịu nói: “Đau ở đây.”
Vừa sờ liền biết không phải đau bụng kiểu dạ dày. TayPhong Lưu chạm đến đùi Thanh Hề, thấy trống không, “Đau đến mức không mặcquần?”
Mặt Thanh Hề đỏ bừng, sao câu đấy mà hắn cũng hỏiđược.
“Để ta xem.” Phong Lưu xốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-quy-nhan/1936178/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.