Editor: FuFu
"Thưa nương nương, mấy ngày qua lòng Khinh Ly tĩnh lặng như nước, đã nghĩ thông suốt không ít chuyện." Khinh Ly cung kính đáp.
"Ồ? Nói như thế thì Bổn cung phạt ngươi cũng không sai chút nào, để Bổn cung nhìn xem chuyện ta phạt ngươi đã hoàn thành ra sao rồi." Hoàng hậu liền phất ống tay áo đi vào trong phòng của Khinh Ly.
Tuy là ban ngày nhưng bên trong vẫn rất tối, phòng được bày biện một vài cái tủ gỗ nhỏ, một cái bàn vuông, một cái giường lớn, dùng rèm làm vách ngăn.
Tiết Tri Triển biết Hoắc Khinh Ly đã từng ở qua những nơi tồi tàn hơn thế này rồi, nhưng đối với người chỉ quen nằm giường ấm chăn êm như nàng thì sao có thể chịu được loại khổ ải như thế này, mũi càng đau xót, liền nhẹ nhàng đi đến bên người Hoắc Khinh Ly nắm chặt lấy đôi tay đang giấu trong vạt áo của nàng.
Hoắc Khinh Ly nhìn nàng, trong mắt thiên ngôn vạn ngữ nhưng khóe miệng chỉ có thể hơi hơi cong lên, làm cho nàng yên tâm.
"Thiên địa huyền hoàng, vũ trụ hồng hoang, Khinh Ly, Thiên Văn Tự ngươi đã chép được bao nhiêu lần rồi?" Hoàng hậu hỏi.
Tiết Tri Thiển lúc này mới để ý trên bàn có để một trang giấy, trên đó đã viết được một nửa, bút lông vẫn đang đặt trên nghiêng mực, trong phòng còn thoang thoảng mùi mực mới, ở đây không có ngoại nhân nên những thứ kia chỉ có thể là do Hoắc Khinh Ly viết, Hoàng Hậu nương nương lại hỏi như thế thì đúng thật là Hoắc Khinh Ly bị phạt chép Thiên Tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-phi-yen/1363464/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.