Editor: FuFu a.k.a Kwon Fu
Tiết Tri Thiển đem chuyện của Bạch Sương Sương thuật lại cho Hoắc Khinh Ly nghe, Hoắc Khinh Ly nghe xong liền yên lặng, một lúc sau mới cau mày hỏi lại: "Thật sự không có thuốc trị sao?" Tiết Tri Thiển gật đầu.
"Có khi nào là gạt nàng không?" Hoắc Khinh Ly hỏi lại.
Tiết Tri Thiển cũng không xác định được, Bạch Sương Sương này thật giả khó phân, thật là không biết người kia có nói dối hay không: "Nhưng thật sự là bà ấy không thể đi được, nhũ nương đã thử võ công của bà ấy rồi."
"Tri Thiển, nàng nói ta có nên đi gặp bà ấy không?" Hoắc Khinh Ly sờ sờ cổ nàng nhẹ nhàng hỏi.
"Đương nhiên... phải gặp." Tiết Tri Thiển nhất thời sửa lời.
Hoắc Khinh Ly nhướng mắt nhìn nàng.
Tiết Tri Thiển đau lòng nói: "Ta không muốn nàng có tiếc nuối." Một lời cảm thán từ đáy lòng: "Mẹ nàng rất đẹp, coi như đi nhìn mỹ nhân cũng được."
Hoắc Khinh Ly: "..." Nhéo eo nàng một cái, sẵng giọng: "Tiểu sắc lang."
Tiết Tri Thiển liền nhanh chóng bày ra tư thế sói đói chụp mồi đè Hoắc Khinh Ly dưới thân, cười hì hì: "Đúng vậy đó, hơn nữa còn đói khát đến khó nhịn đây!"
Hoắc Khinh Ly cuối cùng cũng hiểu cái gì gọi là 'được voi đòi tiên', cho nàng một chút ngon ngọt thì sẽ quên luôn trên dưới... Xoay nhẹ người một cái trở lại bên trên, khống chế cái tay đang làm loạn của Tiết Tri Thiển, nói: "Nói chuyện nghiêm túc nào, mẹ ta thật sự rất đẹp ư?"
Tiết Tri Thiển liền gật gật vài cái, thấy sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-phi-yen/1363435/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.