Edit: tịnhquân
Beta: Sâu
Mới nửa canh giờ, xa xa đã nhìn thấy Phượng Tiên bang khói lửa ngút trời. Tiết Tri Thiển kinh ngạc, thắng lợi nhanh như vậy sao? Lại đợi trong chốc lát, vẫn không thấy Bao Uyển Dung đến.
Tiết Tri Thiển đấu tranh trong lòng, một mặt lo lắng cho an nguy của Bao Uyển Dung, mặt khác thì bức thiết muốn gặp Hoắc Khinh Ly một lần. Vừa rồi ôm Thị Họa khóc một hồi, uất ức trong lòng vơi đi không ít. Nếu cứ vậy mà đi thì thật sự không cam lòng. Ít nhất cũng phải hỏi xem trong lòng Hoắc Khinh Ly thật sự có nàng hay không; những chuyện trước kia có phải chỉ muốn vui đùa hay không. Nếu thật sự như thế thì sẽ cho nàng ta ăn một cái tát, mắng nàng ta vô sỉ, về sau không lưu luyến làm chi nữa. Còn nếu Hoắc Khinh Ly là thâm tình chân thành thì sao? Nàng có nên tin hay không đây?
Còn chưa nghĩ ra nên làm thế nào, chợt nghe tiếng ồn ào, chỉ thấy Bạch Cảnh Giản mang người trở về, vẫn là những người giống như lúc đi.
Tiết Tri Thiển hỏi: "Khinh Ly đâu?"
Bạch Cảnh Giản xoay người xuống ngựa, giao dây cương cho thuộc hạ, đi tới trước mặt Tiết Tri Thiển, nói: "Bọn ta đã lục soát khắp nơi, chẳng những không tìm được bạc mà ngay cả nửa bóng người cũng không thấy."
Tiết Tri Thiển nhíu mày: "Sao có thể như vậy được?"
Bạch Cảnh Giản lắc đầu, suy đoán: "Chẳng lẽ bọn cướp không trốn ở chỗ này? Ta phái người tìm ở quanh đây xem sao."
Tiết Tri Thiển không lo việc mất bạc, với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-phi-yen/1363421/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.