Edit: tịnhquân
Beta: Sâu
Tiết Tri Thiển khá ngạc nhiên về ân oán giữa Bao Uyển Dung và Bạch Sương Sương, dù sao tìm hiểu mãi cũng không ra được tin tức gì nên Tiết Tri Thiển dứt khoát quấn lấy Bao Uyển Dung, bắt Bao Uyển Dung phải kể ra chuyện cũ cho bằng được. Cái gọi là oan gia nên giải không nên kết, nếu biết được tiền căn hậu quả, nói không chừng còn có thể giúp Bao Uyển Dung và Bạch Sương Sương hóa giải ân oán này.
Nhưng Bao Uyển Dung dù thế nào cũng không chịu nói ra, chỉ nói thù sâu như biển, không thể không báo.
Tiết Tri Thiển hỏi Bao Uyển Dung: "Vậy bà chuẩn bị báo thù như thế nào đây?"
Bao Uyển Dung lầm bầm hai tiếng, trầm giọng nói: "Nợ máu phải trả bằng máu."
Tiết Tri Thiển không kìm được mà rùng mình. Cái gì mà thâm cừu đại hận đến nổi phải nợ máu trả bằng máu cơ chứ? Thử đoán nói: "Bởi vì Bạch Sương Sương cướp đi nam nhân của bà, cho nên bà mới tức giận phiêu bạt giang hồ. Mà đứa con gái đã mất của bà lớn hơn ta hai tháng, nhưng lại nhỏ hơn Khinh Ly nửa tuổi. Nói cách khác, mẹ của Khinh Ly sinh Khinh Ly xong, thừa lúc bà mang thai đã đoạt mất nam nhân của bà, như vậy nam nhân này tuyệt đối không phải Hoắc đại tướng quân. Có điều người này nhất định đều quen biết cả hai người, lại còn tốt hơn cả Hoắc Tướng quân. Bằng không Bạch Sương Sương không thể nào từ bỏ Hoắc Tướng quân mà đi tranh cướp với bà như thế. Bà và Bạch Sương Sương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-phi-yen/1363417/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.