Edit: Vicky
Beta: Sâu
(2 ngày liên tiếp đều ra chương, mn có thương Sâu hông nè >O<)
*************
Trời còn chưa sáng, Hoắc Khinh Ly đã đánh thức Tiết Tri Thiển, nàng nói đường sá có chút xa xôi lại phải đi về trong ngày nên hiện tại phải xuất phát ngay.
Khi trên trời vẫn còn thấy rõ những vì sao, hai nàng đã ngồi chung một con tuấn mã rời khỏi phủ Thừa tướng.
Suốt một đoạn đường dài Tiết Tri Thiển vẫn còn ngủ mê, đến lúc nàng tỉnh dậy thì mặt trời đã lên cao ba sào, ngựa vẫn đang phi rất nhanh, quay đầu lại nhìn thoáng qua Hoắc Khinh Ly, chỉ thấy gương mặt xinh đẹp của nàng ấy đang đắm chìm hoàn toàn trong ánh mặt trời rạng rỡ, ngũ quan mỹ lệ được dát một tầng ánh sáng nhu hòa, đôi môi mỏng mím nhẹ nhìn thẳng về phía trước.
Chỉ một thần sắc bình thường như vậy của nàng ấy cũng đủ làm cho Tiết Tri Thiển nhìn đến ngây người.
Hoắc Khinh Ly khi phát hiện ra nàng đã tỉnh liền kéo nhẹ dây cương thả chậm tốc độ, dịu dàng nói: "Còn một chút nữa mới đến, nàng ngủ thêm lát nữa đi."
Tiết Tri Thiển im lặng không đáp, lại nhìn chằm chằm Hoắc Khinh Ly.
Hoắc Khinh Ly bị nàng nhìn như vậy nên có chút không hiểu, hỏi: "Trên mặt ta có dính vết bẩn gì sao?"
Tiết Tri Thiển tiến sát lại gần, hôn một cái lên khóe miệng Hoắc Khinh Ly, thở dài nói: "Khinh Ly, nàng đẹp quá."
Hoắc Khinh Ly: "..."
Tiết Tri Thiển còn nói: "Thật thích như bây giờ biết bao, không có ai quấy rầy chúng ta cả,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-phi-yen/1363414/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.