Edit: Vicky iu
Beta: Sâu Kul
An Bình đầu đội mũ phượng ngồi ở mép giường, hỉ khăn bị ném sang một bên, hai tay khoanh lại, mặt lạnh như sương.
Nha hoàn cận thân mà nàng mang theo khi xuất giá là Hải Đường đang quỳ bên cạnh, an ủi nói: "Công chúa, xin người đừng nóng giận."
An Bình cả giận nói: "Ngươi nói xem bổn cung làm sao mà nuốt trôi cục tức này đây?"
Hải Đường tiếp tục khuyên: "Phò mã đã say đến không còn biết trời đất gì nữa nên lời nói ra toàn là những câu mê sảng, Công chúa đừng nên chấp nhất với ngài ấy làm gì ạ."
"Bổn cung thân là kim chi ngọc diệp, chẳng lẽ còn không bằng một Hoắc Khinh Ly hay sao?" An Bình hận đến vung tay vỗ mạnh một chưởng vào đầu giường, lòng bàn tay sưng đỏ cả lên mà vẫn không thấy đau.
Hải đường không dám trả lời.
An Bình thấy sắc mặt nàng do dự thì không vui nói: "Ta chọn đem ngươi theo tới đây bởi vì xem ngươi như tri kỷ, vậy mà bây giờ ngươi lại ấp a ấp úng là thế nào? Có lời gì thì cứ nói thẳng ra là được."
Hải đường lúc này mới dám nói: "Thứ cho nô tỳ to gan, Phò mã không quên được Hoắc cô nương có thể nói là vì y trọng tình trọng nghĩa."
An Bình: "Hoang đường, hắn hiện giờ đã là phu quân của ta thì sao trong lòng còn có thể nghĩ đến nữ nhân khác được?"
Hải đường: "Nếu như Phò mã dễ dàng đứng núi này trông núi nọ thì y mới không xứng là kẻ để Công chúa phó thác chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-phi-yen/1363406/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.