Tiết Tri Thiển nghĩ sau khi tiến cung sẽ không còn cơ hội ở cùng với Hoắc Khinh Ly, nếu như thật sự ở lại trong cung mấy ngày chỉ sợ ngay cả mặt Hoắc Khinh Ly cũng không thấy, mà thời điểm duy nhất có thể nói chuyện là trên đường từ phủ Thừa Tướng đến Hoàng Cung, nếu không hỏi cho rõ tâm tư thật sự của Hoắc Khinh Ly thì nàng thật không cam lòng. Tiết Tri Thiển liền không để ý đến sự nghi ngờ của Tiết phu nhân, sai người đưa một chiếc xe ngựa nữa đến, kéo Hoắc Khinh Ly vào trong.
Sau khi ngồi vào chỗ của mình, Tiết Tri Thiển đi thẳng vào vấn đề hỏi: "Hoắc Khinh Ly, nàng có ý gì?"
Khi chỉ có hai người, Hoắc Khinh Ly khôi phục lại vẻ mặt vô cùng thân thiết, vô tội nhìn nàng: "Tri Thiển, nàng muốn nói gì vậy?"
Tiết Tri Thiển chịu không nổi bộ dạng khả ái của nàng...vô cùng mê người, tim đều bị nàng làm tan chảy, vội vàng kìm lòng nói: "Nàng rõ ràng biết ta và nàng... còn cái gì nữa, nàng biết Thái Tử muốn nạp ta làm phi, sao nàng một chút phản ứng cũng không có thế?"
Hoắc Khinh Ly không biết xấu hổ hỏi lại: "Nàng với ta thế nào cơ?"
Tiết Tri Thiển: "..." Trong lòng xác thực trăm phần trăm là Hoắc Khinh Ly cố ý, chẳng lẽ muốn nàng nói ra ba chữ xấu hổ muốn chết kia, lẽ nào mấy ngày nay biểu hiện ra không phải quá rõ ràng sao, rốt cuộc Hoắc Khinh Ly có hiểu tâm ý của nàng không?
Hoắc Khinh Ly vẫy vẫy tay gọi nàng: "Tri Thiển, nàng tới ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-phi-yen/1363397/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.