Trong lòng Tiết Tri Thiển buồn bực, ngay cả bữa tối cũng không ăn, trốn ở trong phòng, ai cũng không gặp.
Tiết phu nhân bưng canh hạt sen đến, khuyên mãi nàng mới chịu mở cửa, nghĩ nàng bị Trần công tử chọc giận nên khuyên nhủ: "Trần công tử không được thì còn có các công tử khác, mẹ sẽ giúp con tìm, đừng tức giận kẻo sinh bệnh đấy."
Tiết Tri Thiển nhân cơ hội nói với bà: "Hay là hoãn chuyện này lại đã?"
Tiết phu nhân nói: "Như vậy sao được, trừ phi con muốn gả cho Thái Tử."
Tiết Tri Thiển lập tức cảm thấy phiền toái, liền đẩy Tiết phu nhân ra ngoài, ngồi ngẩn người một mình, lúc thì chau mày lo lắng, lúc thì nghiến răng nghiến lợi, trong lòng không khỏi buồn bả chua xót.
Thống khổ lo âu suy nghĩ khiến Tiết Tri Thiển mệt mỏi nên gục xuống bàn ngủ thiếp đi, trong lúc mơ mơ màng màng, nàng nghe thấy có người gõ cửa, tưởng rằng Bao Uyển Dung, liền la ầm lên: "Ta không có tâm tình, bà đừng đến làm phiền ta."
Lại nghe ngoài cửa truyền đến một giọng nói nhẹ nhàng êm tai: "Tri Thiển, là ta."
Tiết Tri Thiển giật mình một cái, tỉnh táo hoàn toàn, tưởng bản thân nghe lầm, mở cửa ra, chỉ thấy Hoắc Khinh Ly thanh tú động lòng người đang đứng bên ngoài, sững sờ hỏi: "Sao ngươi lại đến đây?"
Hoắc Khinh Ly: "Trèo tường."
(*) Khinh Ly đang cố tình hiểu là "Ngươi đến(vào) bằng cách nào?"
Tiết Tri Thiển: "..." Nhớ tới chuyện lúc sáng, sắc mặt Tiết Tri Thiển nhanh chóng lạnh xuống, nhưng cũng không nói ra câu oán trách nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-phi-yen/1363395/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.