*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiết Tri Thiển suy đoán một lúc, mới lặng lẽ kéo Hoắc Khinh Ly sang một bên rỉ tai: "Khinh Ly, chẳng lẽ người này có khiếm khuyết gì sao? Như là thích nam nhân chẳng hạn?"
Hoắc Khinh Ly hỏi: "Hũm? Sao lại nghĩ thế?"
Tiết Tri Thiển có chút bất bình nói: "Ngay đến cả ngươi mà hắn cũng chướng mắt kìa."
Hoắc Khinh Ly không cho là đúng: "Biết đâu do ta không phải mẫu người mà hắn thích thì sao?"
Tiết Tri Thiển oán hận nói: "Không đâu, nếu mà hắn thích nữ nhân, vào cửa đã lâu như vậy rồi, làm gì mà ngay cả con mắt cũng không nhìn qua ta chứ?" Thì ra là nàng bất bình vì "tổn thương" của bản thân...
Trước khi tới đây, Tiết Tri Thiển đã cố gắng chăm chút cách ăn mặc cho thật đẹp, áo màu vàng kim như khói như mây, váy hạnh sắc thiên thủy, thắt lưng tím như sương, tơ vàng thêu hoa, tơ bạc khảm bên cạnh, trâm cài đầu bằng ngọc lưu ly, hoa tai anh lạc, trên ngón tay mảnh khảnh còn thoa lên sơn móng tay, trong ánh mắt long lanh ngập vẻ đa tình, quả thực vừa xinh đẹp vừa quyến rũ.
Ăn mặc như thế, rõ ràng nàng không phải muốn giúp Hoắc Khinh Ly thổ lộ, mà là muốn đoạt nam nhân của người ta...
Hoắc Khinh Ly bật cười, vội vàng che miệng, nghiêm mặt nói: "Tri Thiển, tóm lại liền nhờ cả vào ngươi."
Cái tên Bạch Cảnh Giản này quả nhiên là ánh mắt cao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-phi-yen/1363382/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.