Lại một tiếng kêu "bùng" thực lớn, còn lớn hơn hai tiếng trước nhiều,khiến khoảng núi ấy cũng phải rung động và tiếng vang ở các khoảng núichung quanh vọng tới không ngớt.
Lan nhi lo sợ vô cùng, trốngngực đập rất mạnh, chăm chú nhìn vào đấu trường, thấy ba người vừa vađụng nhau đã chia rẽ ngay, cả ba lộn đi một vòng rồi lui về phía sau.Khi hạ chân xuống, họ vẫn đứng yên về chỗ cũ, không sai một ly một týnào, hình như cả ba đang nín hơi vận khí để xem xét trong người có bịthương không vậy.
Ba người lại yên lặng, không khí vẫn gây cấnhết sức. Lan nhi biết hai tiếng kêu hồi nãy chắc cũng như tiếng kêu nàythôi. Thì ra ba người đã thi thố nội lực với nhau. Nàng kinh hãi nghĩthầm và bụng bảo dạ rằng:
"Công lực của cha mẹ mình lợi hại nhưthế, mà một mình Tản Nhân dám đối địch với hai người như vậy? Y cầm cựnổi, không bị thất bại, như thế đủ thấy công lực của y còn lợi hại hơncha mẹ mình. Lam đại ca vì mình đánh sứt khí giới của y, sau này gặp ythì thực nguy hiểm khôn tả".
Nghĩ tới đó, nàng rùng mình một cái. Nàng lại thấy lúc này Tản Nhân bắt đầu khom lưng, co chân, phùng hơi,đợi tấn công. Nàng lại lo âu hộ cha mẹ, vội bước lên mấy bước nhìn kỹmới hay cha mẹ mình cũng thế, đang tìm cơ hội để tấn công.
Lạthực! Ba người trông như con tôm đồng, người này nhìn người kia, ngườikia ngắm người nay. Nếu không một tiến hai thóai thì hai tiến một thóai, lúc nào đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-nu-hiep-hong-y/2243596/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.