Lúc ấy trên mặt bàn ngoài vài đĩa và bát thức ăn ra lại còn có một đốngchâu báu. Thế là mặt bàn nho nhỏ ấy hình như đã để chật hết riêng chỉ có góc bàn bên đại hán mặt có sẹo là còn trống thôi.
Khách thươngbéo lùn chần chờ giây lát mới để cái bàn tính lên trên thanh đơn đao của đại hán mặt có sẹo đang để ở trên mặt bàn kêu đánh "coong" một tiếng.
Lão càng hoảng sợ vội nâng cái bàn tính lên, nhưng đã muộn rồi, cái bàntính của y đã trót đụng chạm phải thanh đao của đại hán rồi.
Ngờ đâu khi vừa rút cái bàn tính lại, thì thanh đơn đao ở trên bàn đã gãy làm đôi.
Thanh Lam ở bên ngoài khẽ kêu "ồ" một tiếng và bụng bảo dạ rằng:
"Khéo giả bộ thực".
Lão đại càng kinh hoảng thêm với giọng run run nói tiếp:
- Đại anh hùng biết làm sao được bây giờ, tiểu nhân đã trót va chạm gãy con đao của đại anh hùng rồi. Vậy ...
Đại hán mặt có vết sẹo vừa kinh hãi vừa ngơ ngác, sắc mặt nhợt nhạt với giọng run run hỏi lại:
- Thế ra ngươi ... ngươi là Thiết Đoán (bàn tính sắt) đấy à?
Lão nhị cũng vén áo cởi một cái túi đựng tiền ra, hai tay bưng cái túi đưa tới trước mặt của đại hán nọ khẽ nói:
- Đây tiểu nhân cũng có cái túi tiền bằng sắt, chẳng hay đại anh hùng có lấy không?
Phen này đến lượt đại hán mặt có sẹo run lẩy bẩy, y to lớn vạm vỡ và đangvầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-nu-hiep-hong-y/2243591/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.