Thanh Lam đang đứng ở đầu đường đợi chờ, bỗng thấy hai người đi tới rấtnhanh. Chàng giật mình kinh hãi, vì hai người đó là một nam một nữ.Người đàn ông tuổi trạc năm mươi, bộ mặt vàng khè, hai mắt sâu hoắm, mũi cong như mỏ chim két, có để mấy sợi râu lưa thưa như sợi râu mèo. Cònngười đàn bà tuổi cũng ngoài năm mươi, thân hình trung đẳng, mặt gầy gò. Chàng kinh hãi là vì chàng nhận ra hai người này là Thiên Lang, ThiênHồ.
Chàng đoán chắc hai vợ chồng Thiên Lang tới đây có lẽ là doCông Tôn Vô Kỵ mời tới cũng nên. Nhưng chàng nghĩ mình đã thừa cơ đàotẩu, mà bây giờ oan oan tương báo lại gặp gỡ nhau ở nơi đây.
Hômnọ, Lan Nhi đã thấy xuất hiện ở trên núi Chung Nam, có lẽ vợ chồng Thiên Lang vẫn chưa tìm thấy nàng. Như vậy mình giải thích làm sao được vớivợ chồng y?
Lúc ấy hai cái bóng người đã đi tới gần và còn ngăn cản lối đi là khác.
Thanh Lam đành tiến lên chào:
- Bá phụ! Bá mẫu.
Thiên Lang trố mắt lên nhìn chàng, rú một tiếng như sài lang hú và quát lớn.
- Ai là bá phụ, bá mẫu của ngươi.
Thiên Hồ lại hung hăng hỏi:
- Tiểu tử con gái ta đâu?
Thanh Lam cúi đầu vái chào, đáp:
- Xin bá mẫu đừng có hiểu nhầm. Tối hôm ấy ở trong ngôi chùa đổ, tiểubối thấy Lan Nhi bị Kim tuyệt bắn trúng, rất nguy hiểm cho tính mệnhnàng nên mới vội mang đi cứu chữa. Ngờ đâu, tới khi cứu nàng tỉnh lạimới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-nu-hiep-hong-y/2243562/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.