Thanh Lam không hãi sợ chút nào, vội rút kiếm ra khỏi bao, nhanh như sao sa phi thẳng lên. Khi lên tới trên nóc điện thìchàng lại trông thấy thiếu nữ áo đỏ đã đi đến mái hiên. Đột nhiên trênnóc đại điện có một bóng người màu xám nhảy lên theo. Chàng nhận rangười đó là một lão hòa thượng tay cầm thiền trượng. Ông sư ấy với chàng cũng nhảy lên một lúc. Hai người cũng lên tới trên sườn nhà, chỉ còncách bảy tám trượng nữa là tới cái bóng ma nọ, thì cái bóng ma ấy bỗngcất tiếng cười the thé, phất tay áo rộng, rồi đột nhiên tung mình nhảylên, chỉ chớp nhoáng một cái, người đó nhanh như chim cắt nhảy xuống chỗ trước mặt chàng với lão hòa thượng rồi.
Kình lực ở tay áo ngườiđó phát ra, nhằm chàng với lão hòa thượng lấn át tới, áp lực mạnh khôngthể tưởng tượng được, bắt buộc chàng với lão hòa thượng lại phải xuốngbên dưới.
- Hừ, hừ!
- Hà hà!
Hai tiếng cười khác nhau lần lượt nổi lên, tiếng cười bao hàm đầy vẻ uất hận, còn tiếng cười sau thì có vẻ đắc chí.
Hai tiếng cười đó vừa dứt, lại có tiếng nói dõng dạc vọng tới:
- Người... có... bi... hoan... ly... hợp. Trăng... có... mờ... tỏ... tròn...
khuyết...
Tiếp theo đó, lại có tiếng người quát lớn:
- Then sắt tự gãy, cửa đá tự mở! Hà, hà, hà!
Thanh Lam vừa xuống dưới tới mặt đất, nghe thấy tiếng nói ấy, chàng sực nghĩvừa rồi người nhảy tới trước mặt mình rõ ràng chả là quái nhân tóc dàibị chùa Thiếu Lâm cấm cố bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-nu-hiep-hong-y/2243538/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.