Nhất Quái gật đầu rồi chần chừ đáp:
- Nhưng lão Lầu đã trót hứa với hai đứa nhỏ này là sẽ trả thù cho chúng rồi!
Nói tới đó, ông ta nghiêng đầu nhìn chiếc Độc Băng Luân rồi bỗng cười khì, nói tiếp:
- À, có rồi! Chú em mới chặt gãy hai cái răng cưa mà y đã làm lôi thôihoài! Lão Lầu nể mặt lão đạo sỹ nên không bẻ gẫy bánh xe này nữa, nhưngphải chặt hết những răng cưa ở quanh bánh xe để cảnh cáo y mới được!
Nói xong, ông ta định dùng tay phải bẻ những chiếc răng cưa ở quanh bánh xe đó. Lan Nhi thấy vậy vội kêu lên:
- Lão tiền bối, nhưng cái móc ấy có độc đấy!
Nhất Quái vừa cười vừa đáp:
- Nếu răng cưa của chiếc bánh xe này có độc thì càng phải bẻ gẫy nữa!Lão Lầu ghét nhất những môn khí giới có tẩm độc như thế này, vì sử dụngnhững khí giới độc ác này không được quang minh chút nào cả!
Lan Nhi càng lo âu thêm, vội nói tiếp:
- Không nên! Lão tiền bối, tay của tiền bối...
Nhất Quái vội đáp:
- Con bé này coi thường lão Lầu quá. Bàn tay của lão mà còn sợ thuốc độc thì còn gọi làm sao được là cái gì Thiên nữa?
Thoạt tiên Thiên Hành nghe thấy ông già này với một người nữa nói đến tiên sư của mình và nơi xuất xứ của chiếc Độc Băng Luân, đã biết ông già này là ai rồi. Bây giờ lại thấy ông ta nói đến chữ Thiên lại càng chứng thựclà không sai, y mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-nu-hiep-hong-y/2243460/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.