Lúc ấy, Lan nhi bỗng thấy Thanh Lam ngẩn người ra nghĩ ngợi, liền tựa đầu vào chàng và khẽ hỏi:
- Lam đại ca nghĩ ngợi gì thế? Có phải là tại Lan nhi đã nói lầm đấy không?
Thanh Lam lắc đầu đáp:
- Không.
- Tại sao đại ca lại không nói năng gì cả?
- Tôi đang nghĩ có lẽ người mà tôi gặp gỡ lần trước là Côn Luân Lão Nhân cũng nên.
- Cái gì? Lam đại ca đã gặp ông ta rồi ư? Ủa, trước kia Lan nhi nghe cha nói Côn Luân Lão Nhân là đệ nhất kỳ nhân trong võ lâm của thế kỷ này.Sao đại ca lại may mắn được gặp ông ta như thế?
Thanh Lam cũngkhông giấu diếm nàng, bèn kể chuyện ông già râu bạc truyền thụ cho mìnhmột thế kiếm pháp ấy mình đã đánh lui được Công Tôn Vô Kỵ v...v... đềukể cho Lan nhi nghe.
Lan nhi nghe chàng kể xong, vừa mừng vừa nói tiếp:
- Lam đại ca được Côn Luân Lão Nhân với Diệu Thủ Không Không, hai vị kỳnhân truyền thụ võ công cho như vậy, đủ thấy phúc duyên của đại ca rấtlớn, thảo nào chị Hồng Tuyến cũng phải tặng cho đại ca một thanh bảokiếm.
Nàng vẫn không quên chuyện Hồng Tuyến cô nương tặng bảo kiếm cho Lam đại ca.
Một luồng gió thổi tới thoang thoảng đưa theo mùi thơm ở đầu tóc của Lannhi, dồn vào mũi của Thanh Lam khiến chàng nôn nao khó chịu, chàng giậtmình kinh hãi vội cười:
- Lan nhi sắp đến trưa rồi bụng em có đói không, còn có lương khô và thịt sấy, để tôi lấy ra chúng ta cùng ăn nhé?
Lan nhi vừa cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-nu-hiep-hong-y/20299/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.