Tiểu Nguyệt xuống xe ở góc phố, phấn khởi về nhà để thông báo tin vui, tôicũng vui thay cho nó, cả nhà họ vậy là đã yên ổn trở lại. Tiểu nguyệtcũng chẳng có lý do gì để suốt ngày chạy đến chỗ của tôi nữa. Tôi và Tiểu Thuý trở về nhà trọ, Tứ Mao túm lấy chúng tôi không ngớt mồmhỏi han tình hình. Tiểu Thuý sung sướng tường thuật lại toàn bộ sự tìnhcho Tứ Mao nghe, bản thân câu chuyện đã khá nguy hiểm, thêm vào khả năng miệng lưỡi của Tiểu Thuý quá hoàn hảo nên tứ Mao đi hết từ ngạc nhiênnày đến ngạc nhiên khác.
Tôi nằm ườm trên giường, tuy có vài việc kỳ lạ nhưng dù sao cũng đã kết thúc được mọi thứ.
Tiểu Thuý vui vẻ bảo Tứ Mao: "anh Tứ mao, Lý Dương còn tặng cho tụi em r6a1t nhiều đồ đó."
Tứ Mao nghểnh cổ sang, Tiểu Thuý đưa ra cái túi đen, nó và Tứ Mao cùng kêu lên kinh ngạc.
Tôi đang nằm vội bật dậy hỏi: "Sao thế?"
Tiểu Thuý đem cái túi lại trước mặt tôi, bên trong là từng tập dầy tiền nhân dân tệ. Tôi cũng không nén nổi thốt lên thành tiếng. Hoá ra mấy ônglãnh đạo có nhiều cái sung sướng vậy sao? Chả trách ai cũng bằng mọi giá dốc sức leo cao. Một người có quyền lực có thể nhận được một cách dễdàng số tiền bằng thu nhập bao nhiêu năm của người khác
Bình thường tôi ghét nhất những kẻ biếu và nhận hối lộ, nhưng lần này tôi không chửi vì tôi là người được biếu.
Tôi xếp tiền thành một đống trên giường, một đống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-nhu-tieu-cuong/2511690/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.