Thang máy dừng ở tầng nơi tôi làm việc, tôi bước ra khỏi thang máy thì gặpngay Lâm Tiểu Hân đang đi đến. Vừa nhìn thấy tôi, chị ấy vui mừng nói:"Tiểu Cường, đang định tìm em nhờ giúp một tay đây, hôm nay em có rảnhkhông?" Tôi đáp lời chị: "Hôm nay em cũng không có nhiệm vụ gì cụ thể."
Chị nói: "Vậy tốt rồi, hôm nay em cùng chị đi mua một ít đồ nhé!"
Tôi hơi ngần ngừ, trong giờ hành chính lại ra ngoài mua đồ, ngộ nhỡ giám đốc Giang có hỏi ...
Lâm Tiểu Hân thấy tôi chần chừ bèn nói: "Chỗ giám đốc Giang em không phảilo, chị sẽ đi tìm cô ấy mượn người, chỉ sợ em có việc gì không đi đượcthôi."
Vậy thì không có vấn đề gì, con gái của ông Chủ tịch tìm giám đốc Giang để mượn người hẳn là quá đơn giản rồi.
Cảm giác của tôi với Lâm Tiểu Hân thật tế nhị. Trước khi biết mối quan hệcủa chị, tôi có cảm giác rất gần gũi, sau khi biết chị ấy chính là chịruột mình thì cảm giác gần gũi ấy lại tăng thêm một bậc. Nhưng vẫn bịngăn cách bởi một cái gì đó, tôi chỉ cảm thấy chị ấy vừa vời vợi trêncao lại vừa dung dị gần gũi chứ tôi không hề coi chị ấy là chị ruột củamình. Nhiều lúc tôi thấy vị trí của chị trong lòng tôi không bằng TứMao, bởi giữa chúng tôi có một khoảng cách không thấy được, có thể dothời gian 20 năm xa cách, cũng có thể do hoàn cảnh sống khác nhau. Nhưng tôi vẫn sẵn lòng giúp đỡ chị ấy cho dù những gì tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-nhu-tieu-cuong/2511657/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.