Chúng tôi hùng dũng tiến vào nhà hàng, lúc vào cửa còn được mời chụp ảnh vớicô dâu chú rể, tôi thật lòng không muốn chụp, cái nghề của chúng tôi làtập trung vào việc, không để bị phân tán tư tưởng bởi chuyện tình cảm.Khổ nỗi Tiểu Thuý lại cứ nhiệt tình chụp ảnh, chụp xong còn xán lấy anhthợ ảnh lèo nhèo đòi gửi cho một bức khi có ảnh.Nhà hàng trôngrất hoành tráng, sảnh rộng có rất nhiều người trong đám cưới, nhưngchẳng thấy ai đến hướng dẫn chúng tôi, chỉ có một thanh niên chỉ đườngqua loa, may mà phòng bày tiệc cưới cũng dễ tìm, chúng tôi tìm một chỗngồi trong góc khuất nhất, như thế cô dâu chú rể có đến bàn này chúcrượu thì cũng đã lâng lâng rồi. Tôi ngó nghiêng xung quanh, thấy mấyngười này chẳng lịch sự chút nào, chưa đợi cô dâu chú rể đến đã chénrồi.
Cái bàn chúng tôi ngồi cũng không đông người lắm, món ăn rấthấp dẫn, tôi và Tứ Mao thích nhất món chân giò ninh, trông béo ngậy, chỉ cần cắn một miếng là miệng ngập trong mỡ, tết năm nào mẹ cũng mua mộtcái chân giò béo nhất cho tôi ăn.
Chúng tôi nhiệt tình thưởng thức,nhưng không hiểu sao hôn lễ mãi vẫn chưa bắt đầu, chúng tôi cũng khôngđể ý được mọi thứ vì nhiệm vụ của chúng tôi đến đây không phải để dự lễthành hôn. Chúng tôi liên tục nâng cốc chúc mừng cùng với những ngườixung quanh, cũng may chẳng có ai hỏi đến lai lịch của mấy đứa.Bỗngtôi nghe thấy có người nói một câu, "người thân đến cảm ơn", tôi ngâyra, phong tục ở đây sao lạ thế nhỉ? Chưa bắt đầu hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-nhu-tieu-cuong/2511589/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.