Thấy trai đẹp thì rõ ràng là Thẩm Tú Thanh rất phấn khích. Cô hoàn toàn quên mất lời Lý Lệ Liên nhắc nhở rằng 'Nó hơi có vấn đề', quỳ xuống, cầm nhẹ nhàng và cẩn thận những món origami xung quanh sang một bên, sợ mình sơ ý đè vào chúng: "Chào em, chị là Thẩm Tú Thanh. Chị nhìn thấy những tác phẩm em làm trên mạng..."
Hướng Dương hoàn toàn không nghe cô nói chuyện nhưng lại chú ý tới hành động hết sức cẩn thận của Thẩm Tú Thanh, không khỏi nhìn cô một cái. Trong số những người Hướng Dương từng tiếp xúc, ngoại trừ Quý Nghiễn, hắn chưa từng gặp một ai quý trọng tác phẩm của mình, Lý Lệ Liên không quan tâm, Hướng Kiệt chỉ lấy những thứ hắn đã gấp quăng lung tung khắp nơi. Hắn nhíu mày có chút nghi ngờ, vô thức nhìn chằm chằm Thẩm Tú Thanh.
Nếu Hướng Dương không nói gì, không phớt lờ người khác thì trông hắn y hệt người bình thường. Thẩm Tú Thanh còn cho rằng hắn đang tập trung lắng nghe mình nói nên tiếp tục nói đầy sôi nổi và phấn khởi: "... Nên chị muốn mời em tới phòng làm việc bọn chị."
Hướng Dương nhìn cô vài giây, vẫn im lặng không nói gì, sau đó không biết là nhìn đủ rồi hay không quan tâm nữa mà quay đầu đi, tiếp tục gấp giấy như bên cạnh không có người.
Thẩm Tú Thanh hoàn toàn bị ngó lơ. Cô sững người một lúc mới phản ứng lại: "Ấy? Em có... nghe thấy chị nói gì không?"
Cô vươn tay quơ quơ trước mặt Hướng Dương cố gắng thu hút sự chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-nhu-hoa-mua-ha/2702061/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.