An Lan? Là cái tên rất dễ làm người khác an lòng. 
Cô nhớ tới hai năm trước khi vào sâu trong La Già Đại Trì, cách sóng lớn xa xa nhìn đảo Long Tiên, sóng kinh động cuồn cuộn cuộn ngập đầu. Trình độ ban đầu như gương, không ngờ lên đó lại quá ôn hòa vô hại. Tên của con người có đôi khi lại buộc chặt với vận mệnh, cô từng nghe câu chuyện xây “ Vòng Vạn yêu” từ chỗ Tung Ngôn, khi tứ hải đóng đô yêu ma nổi lên như nào, là anh đã ngăn cơn sóng dữ, cho nên anh sinh ra đã là người định gánh vác rồi. 
Lan Chiến có mắt không tròng, nhưng điều duy nhất làm đúng chính là đặt cho cô cái tên rất chuẩn, Nhai Nhi…mặt hướng về tuyệt bích, không có con đường phía trước, toàn bộ con đường của cô là dựa vào bản thân mà giết ra. Tô Họa mơ hồ biết thân thế của cô, tuy rằng không nói rõ, nhưng vẫn thường dùng ánh mắt xót thương nhìn cô. Mấy năm nay cô chấp chưởng Ba Nguyệt Lâu, quyền lực, uy vọng, tiền tài, sắc đẹp đều có, nhưng chưa bao giờ thật sự vui vẻ. Trên người vẫn bám lấy một mùi hôi thối bi kịch ẩm ướt, muốn được phơi trong ánh mặt trời chói chang. Nhưng cô lại sợ, sợ ánh mặt trời chói chang làm cô tan biến. Giờ gặp được ánh trăng sáng trong thuần khiết, tuy rằng từng bước tính kế, nhưng cũng không thể nói không bị hấp dẫn thu hút. 
Vị tiên quân này chắc cả đời chưa được nhìn thấy đùi của nữ nhan, bị cô càn quấy một hồi, vậy mà chẳng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-nguyet-vo-bien/730962/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.