Nhưng mà một vạn bốn ngàn dặm, thật sự là quá xa, nếu chỉ cưỡi ngựa, không mất một hai năm thì khó mà đến đó được. Mà chặng đường đi núi rộng sông dài, công việc để lại quá lớn, không thể không bàn giao lại rõ ràng được. Trước khi đi, triệu tập Tứ đại hộ pháp tới dặn dò, bộ hạ cũ của Lan Chiến sớm đã bị người mới thay thế, trước kia là Thái Âm, Cự Môn, Phá Quan, Tham Lang, nay thành Minh Vương, A Bàng, Yêu Quái, Quỷ Quái. Hộ pháp hai đời mới cũ, đều là thân thế trắc trở, đồng thời thân thủ cũng bất phàm, chỉ khác ở chỗ, Tứ đại hộ pháp của cô có suy đoán và nhận thức rõ ràng hơn, đẹp đẽ và thanh khí hơn ao với thời kỳ Lan Chiến.
Cô nói với họ mình phải đi xa một chuyến,
Các ngươi ở lại, bảo vệ môn hộ thật tốt.
Yêu Quái ai oán nhìn cô, ngữ khí đầy ấm ức:
Không phải Lâu chủ muốn bỏ lại chúng thuộc hạ chứ ạ. Có lâu chủ mới có Tứ đại hộ pháp, lâu chủ đi rồi, chúng thuộc hạ hộ pháp ai đây?
Nhai Nhi vội phủ nhận:
Chỉ tạm thời rời khỏi Vương Xá Châu thôi, chờ ta làm xong việc thì sẽ trở lại.
Yêu Quái chực khóc,
Thuộc hạ đi theo lâu chủ, bảo vệ an nguy cho lâu chủ.
Y luôn như thế, lúc nào cũng ỷ lại cô. Vẫy vẫy tay, y như con mèo dính vào cô, Nhai Nhi ôm vào lòng an ủi một hồi:
Giang hồ nghe đồn về ta rất nhiều, các ngươi cũng không phải ngày đầu tiên biết ta, biết ta chưa bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-nguyet-vo-bien/730958/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.