*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Meng
Thời tiết cực kỳ âm u, không khí oi bức, thà rằng dứt khoát mưa to một trận, để giảm bớt sự ẩm thấp xung quanh.
Trong lòng Tiêu Minh vẫn có vẻ như không tin cho lắm, dường như chưa từ bỏ ý định mà hỏi: "Vậy nhà với xe có không... hoặc là những thứ quý giá khác, chẳng lẽ không cho gì sao?"
Trần Miểu bày ra dáng vẻ vắt óc suy nghĩ, chần chờ một hồi lâu rồi lên tiếng: "Hình như... Hình như tăng lương được thêm hai ngàn..."
Tiêu Minh còn chưa nói gì, Trần Miểu cũng có vẻ như đã tự mình lâm vào loại khổ sở mang tên chỉ hai ngàn đã khiến cậu hầu hạ trên giường một tháng trời.
Hai người ngồi đối diện nhau đều cùng xấu hổ mà im lặng một lúc lâu, sắc mặt Tiêu Minh thay đổi mấy lần, rất không hiểu nổi sao mình lại bại dưới tay một người như Trần Miểu, cuối cùng trong mắt cậu ấy chợt lóe lên, hạ thấp âm thanh, chồm người về phía trước, biểu tình trên mặt thoạt nhìn có vẻ như đang suy nghĩ giúp Trần Miểu.
"Anh Lục ấy, cậu cũng biết rồi đó, người bận rộn rất hay quên... Hay là khi cậu ở bên cạnh anh ấy thì tranh thủ nhẹ nhàng nhắc thử xem?" Giọng nói mềm mại của Tiêu Minh rơi vào bầu không khí ẩm thấp.
Trần Miểu rất thẹn thùng: "Cái này... Cái này phải nhắc như thế nào mới ổn đây..."
"Nói vài câu bóng gió chứ sao... Thỉnh thoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-ngam-truong-minh/1096352/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.