Editor: Meng
Lý Diễm nhẩm tính ngày, hôm qua đã làm rồi, hôm nay chắc sẽ không phải làm.
Anh âm thầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng, lúc Lục Liễm Ninh gọi mình vào phòng anh cũng không lề mề kéo giờ nữa.
Anh vừa tắm xong lên giường nằm, cảm thấy có chút mệt, hôm nay cùng lão Nhạc diễn một vở kịch cuối cùng chả thu được gì, thật là uổng phí sức lực.
Lúc Lục Liễm Ninh vào phòng thì thấy Lý Diễm đang nghiêng người, không biết đang suy nghĩ cái gì, tay anh khảy khảy chiếc đèn ở đầu giường.
Thiết kế tua rua, tinh tế nhỏ xinh, trông như một món đồ thủ công xa xỉ, đó là chiếc đèn ngủ mà năm ngoái Lục Liễm Ninh đi Châu Âu mang về.
Thật ra cậu ta không thích bật đèn lúc đi ngủ, lúc trước màn che trong phòng cậu ta còn phải là màu sắc tối tăm, phải che hết không để một tia sáng nào lọt vào phòng thì mới ngủ được.
Nhưng hiện tại vào mỗi đêm, trong phòng ngủ ít nhất phải bật một chiếc đèn đầu giường.
Lý Diễm nghe thấy tiếng Lục Liễm Ninh từ phòng tắm đẩy cửa đi ra ngoài, ngay lập tức lấy lại tinh thần, thu hồi đôi tay nhỏ đang trêu đùa chiếc đèn ở đầu giường, giấu vào chiếc chăn mỏng.
Trên người Lục Liễm Ninh còn dư lại một cổ hương cam nhàn nhạt, duỗi tay ôm Lý Diễm đang đưa lưng về phía cậu ta vào lòng.
Lục Liễm Ninh không nói lời nào, Lý Diễm lại càng không thể chủ động cùng cậu ta nói gì.
Huống hồ Lý Diễm hôm nay vốn đã có hơi mệt, đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-ngam-truong-minh/1096325/chuong-4.html