Tên truyện: Song Liêm Đoạt Mệnh (Bọ Ngựa Du Ký)
***
Mặc dù tức giận thật sự nhưng Giao Long vẫn đang kiềm chế lại không để mình động thủ.
- Ta nói cho ngươi, cái lão già ngu ngốc này biết. Mấy trăm năm ngươi bị nhốt ở đây. Ngươi nghĩ ai cũng giống như ngươi tu vi không có chút tiến bộ nào? Đến Tôn Ngộ Không đại náo thiên cung bị nhốt năm trăm năm sau đó cũng bị đám yêu quái hành cho ra bã. Ngươi nghĩ mình có thể so sánh được với ông ta hay sao?
Nghe đến đó, Giao Long lại càng tức giận hơn. Vốn dĩ ở bên ngoài săn bắt con người để thu thập Luân Hồi chi lực để lột xác. Vậy mà lại bị “người đó” nhốt ở đây làm cho hắn tu vi trì trệ không tiến. Cũng may là tuổi thọ của hắn cũng đạt đến nghìn năm cho nên không bị chết già ở đây.
Trong lúc hai người đang nói chuyện thì Trần Văn Châu lúc này cũng xuất hiện ở đây. Vừa thấy Nữ Vương, hắn cũng lâm vào trầm mê ở bên trong.
Mà thấy được Trần Văn Châu đang vỗ cánh ở một bên nhìn Nữ Vương không kiêng kỵ gì cả làm cho Giao Long càng thêm bực mình. Nó vừa nói vừa phất tay, một luồng điện xẹt qua hư không bay thẳng đến Trần Văn Châu.
- Nhóc con quỷ tộc. Mau tránh sang một bên để cho bọn ta nói chuyện.
Trần Văn Châu nhanh chóng khép lại hai cánh bảo vệ toàn bộ cơ thể mình ở bên trong. Luồng điện khủng bố vậy mà không dây được tổn hại cho đôi cánh của hắn.
Từ lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-liem-doat-menh/1788539/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.