ủ trọ học được cái câu ‘gian gian díu díu mập mờ’ từ trên mạng. 
"Có chuyện gì sao? Cháu nhìn xem, cái cậu này vô cùng đẹp trai!" 
Trần Khang Hạ im lặng một lúc rồi hỏi: 
"Bà nội có hiểu hai người họ đang diễn gì không?" 
Không ngờ câu hỏi này lại khiến chủ trọ tức giận: 
"Không phải chỉ là hai cậu con trai yêu nhau thôi sao? Cái đứa cháu cổ hủ này, không xem thì đi ra đi để bà nội xem!" 
Trần Khang Hạ gãi đầu một cái, tịt ngòi. 
Buổi chiều, bố mẹ Trần bắt đầu làm cơm cúng giao thừa nên họ đưa Trần Khang Hạ đi và bảo tôi cứ ngồi đó xem phim cùng bà. 
Buổi tối lúc ăn cơm, hai người còn hỏi tôi có muốn nhận họ làm ba mẹ nuôi không.  
Tôi nhìn chủ trọ rưng rưng nước mắt rồi gật đầu đồng ý, bà ấy còn chuẩn bị cho tôi một bao lì xì. 
Hóa ra chủ trọ đã muốn làm chuyện này từ lâu rồi, bà ấy gọi bố mẹ Trần về là để chứng kiến. 
Cứ như vậy, hai chúng tôi trở thành người thân. (từ đoạn này nu9 gọi chủ trọ là bà nội) 
Sau tết, bố mẹ Trần trở về còn Trần Khang Hạ thì ở lại quê. 
Tình cờ công ty của Trần Khang Hạ cử anh ấy đến đây công tác nên ổng ở lại luôn. 
Trong nhà chỉ còn sót lại ba chúng tôi, Trần Khang Hạ trở thành cái đuôi của tôi và bà. 
Chưa đầy hai tuần, anh ấy đã biết quán ăn nào rẻ nhất. 
Bởi vì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-va-mat-nha-chong-tieu-chuan-kep/3575695/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.