Đêm Giáng sinh tại Quảng trường Đỏ dần đi đến hồi kết. Không khí lễ hội vẫn rộn ràng nhưng thời gian không thể ngừng trôi. Bốn người đứng trước quán cà phê CCCP, nơi họ đã bắt đầu buổi tối, chuẩn bị chia tay.
“Thật vui khi được gặp các cậu,” Văn Thành nói, ánh mắt nhìn Ngọc Hoàng và Bính Minh. “Hy vọng lần sau chúng ta sẽ có dịp gặp lại.”
“Đúng vậy, hôm nay thật sự rất vui,” Lan Phương cười, thêm vào. “Chúc các cậu một Giáng sinh an lành và năm mới hạnh phúc.”
Ngọc Hoàng, mặc dù trong lòng còn vương vấn chút tiếc nuối, mỉm cười đáp lại: “Cảm ơn Lan Phương, anh Văn Thành. Chúc hai người cũng vậy, hy vọng chúng ta sẽ sớm gặp lại.”
Bính Minh vui vẻ nói thêm: “Em cũng rất mong chờ những buổi gặp mặt sau này. Mọi người về cẩn thận nhé.”
Họ chào nhau, rồi mỗi người rẽ về hướng riêng. Lan Phương và Văn Thành cùng đi về nhà, trong khi Ngọc Hoàng và Bính Minh quay lại ký túc xá. Trên đường về, không khí vẫn tràn ngập sự ấm áp và niềm vui từ buổi tối, nhưng trong lòng Ngọc Hoàng có chút tiếc nuối khó tả. Anh thầm nghĩ về Lan Phương, về nụ cười và sự dịu dàng của cô.
Về đến nhà, Lan Phương và Văn Thành cùng nhau ngồi xuống ghế sô pha. Lan Phương cảm thấy hôm nay thật tuyệt vời, nhưng cũng nhận ra sự im lặng lạ thường của Văn Thành. Anh dường như đang trầm ngâm, suy nghĩ điều gì đó quan trọng.
“Anh, anh có chuyện gì sao?” Lan Phương nhẹ nhàng hỏi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-tu-tro-tan/3553137/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.