Quảng trường vào một buổi chiều đầy tuyết hiện lên như một bức tranh huyền ảo và đầy mê hoặc. Tuyết trắng phủ khắp nơi, tạo nên một tấm màn lấp lánh dưới ánh đèn. Những bông tuyết rơi nhẹ nhàng từ bầu trời xám tro, mang theo cái lạnh tê buốt nhưng cũng đầy thi vị.
Nhà thờ Thánh Basil với những mái vòm nhiều màu sắc nổi bật trên nền tuyết trắng, trông như những chiếc kẹo ngọt khổng lồ. Tòa tháp Spasskaya với đồng hồ lớn điểm thời gian, đứng sừng sững giữa quảng trường, nhấn mạnh vẻ uy nghiêm của kiến trúc cổ kính.
Mặt đất được phủ một lớp tuyết dày, khiến mỗi bước chân của du khách đều để lại những dấu vết in hằn trên tuyết. Âm thanh của bước chân hòa cùng tiếng gió rít qua các tòa nhà, tạo nên một bản hòa tấu tự nhiên nhưng đầy trầm lắng.
Các cửa hàng và quán cà phê xung quanh quảng trường ánh lên những ánh đèn ấm áp, mời gọi du khách vào nghỉ chân và thưởng thức một tách cà phê nóng. Cây thông Noel khổng lồ được trang trí lộng lẫy, lung linh trong ánh đèn màu, càng làm tăng thêm không khí lễ hội.
Văn Thành đang dạo bước trên những viên đá lát cổ kính của Quảng trường Đỏ tại Moscow. Thành phố này, với vẻ đẹp lộng lẫy và lịch sử lâu đời, đã trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống của anh trong những năm qua. Hôm nay, dưới bầu trời mờ ảo, Văn Thành cảm thấy mọi thứ thật yên bình. Bước chân đang thênh thang, bỗng anh nghe phía sau có tiếng “bịch”.
“Извини,” (xin lỗi,)
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-tu-tro-tan/3553134/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.