Sau một thời gian, Văn Thành cảm thấy lo lắng về tương lai. Nếu cứ tiếp tục thế này, số tiền mà Bác Lý Hải Sơn chu cấp cuối cùng cũng sẽ hết đi, và gánh nặng về kinh tế ngày một lớn hơn. Một hôm, anh kéo tay Lan Phương ôn tồn nói.
“Lan Phương, anh cần phải nói với em một chuyện nghiêm túc,” Văn Thành bắt đầu. “Anh đã suy nghĩ nhiều và nhận ra rằng, nếu cứ tiếp tục sống nhờ vào tiền trợ cấp của gia đình, chúng ta sẽ gặp khó khăn khi số tiền đó cạn kiệt, và gánh nặng kinh tế sẽ ảnh hưởng đến họ.”
Lan Phương gật đầu đồng ý. “Em cũng đã lo lắng về điều này. Vậy anh có ý tưởng gì không?”
Văn Thành nhìn cô với ánh mắt quyết tâm. “Anh nghĩ chúng ta nên đi tìm việc làm thêm để kiếm tiền trang trải cuộc sống. Có thể là làm gia sư, phục vụ trong nhà hàng hoặc bất cứ công việc gì phù hợp. Quan trọng là chúng ta có thể tự lập và không phải lo lắng quá nhiều về tài chính.”
Lan Phương suy nghĩ một lúc rồi đáp. “Nghe cũng hợp lý. Anh đã biết mình sẽ làm công việc gì chưa.”
Văn Thành mỉm cười. “Tuyệt vời. Vậy chúng ta sẽ bắt đầu tìm kiếm ngay hôm nay. Anh biết một vài trang web và nhóm trên mạng xã hội mà sinh viên thường chia sẻ thông tin về việc làm thêm. Em lên coi thử.”
Cả hai cùng ngồi xuống, mở máy tính và bắt đầu lướt qua các trang web tuyển dụng. Họ xem xét từng công việc, đánh giá mức lương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-tu-tro-tan/3553128/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.