Hà Nội vào những ngày cuối thu, khi những cơn gió se lạnh thổi qua từng con phố, mang lại bầu không khí tươi mát và tràn đầy sức sống. Gia Hào đứng trước cửa sổ căn phòng nhỏ của mình, ngắm nhìn những dãy nhà cổ kính với mái ngói đỏ thắm và những hàng cây xao xuyến. Ánh nắng vàng rực rỡ chiếu qua kẽ lá, tạo nên những bức tranh mộng mơ trên mặt đường.
Gia Hân, cô bạn gái thanh mai trúc mã của cậu, đang ngồi dưới gốc cây xà cừ trước nhà, đọc cuốn tiểu thuyết yêu thích "Thép đã tôi thế đấy". Mái tóc đen dài của cô khẽ bay theo gió, gợi lên hình ảnh của một thiếu nữ Hà thành truyền thống nhưng đầy sức sống. Hôm nay, Gia Hân chọn cho mình chiếc áo dài trắng tinh khôi, mang đậm nét thanh lịch và tao nhã.
Bỗng nhiên, có tiếng gọi lớn từ ngoài cửa vọng vào: "Anh Hào, chị Hân, em Mai ơi, tụi em đến chơi nè!"
Hóa ra là ba người bạn Hoàng, Minh và Tâm. Vì hôm nay là Chủ nhật nên họ rủ rê nhau đến nhà Gia Hào chơi.
Thanh Mai từ trong phòng nghe tiếng gọi, liền bật dậy chạy ra mở cửa cho các anh và nói, "Có đồ chơi gì cho em không?"
"Đây, hôm qua anh săn được bộ xếp hình Lego phiên bản giới hạn mà em thích nhất đây," Trần Tâm nói rồi trao túi quà cho Thanh Mai. "Anh phải thức cả đêm mới săn được đó nhé."
"Còn quà của anh Minh và anh Hoàng đâu?" Thanh Mai nũng nịu hỏi thêm.
Mặc dù định tạo sự bất ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-tu-tro-tan/3553118/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.