Thụy Bích chờ đợi ở cổng hoàng cung hồi lâu, lúc này bất ngờ lại gặp Hạ Uyên lao thẳng đến ôm chầm lấy y. Nàng tươi cười nói: " Thụy Bích gặp được ngươi thật là vui quá."
" Khương... Khương tiểu thư?" Thụy Bích vừa ngạc nhiên vì sự xuất hiện của Hạ Uyên, cũng vừa vì cơ thể vẫn còn ê ẩm mà chịu đựng nàng nhào đến trên người mình.
" Hoàng hậu." Minh Tô lập tức nhận ra cái nhăn mặt của Thụy Bích, nàng biết y bị đau nên vội hướng Hạ Uyên lên tiếng: " Khương tiểu thư, thân thể hoàng hậu không tốt, nên người có thể nhẹ nhàng một chút được không?"
" Không khỏe?" Hạ Uyên lo lắng, nàng vội buông tay ra cũng lo lắng nhìn Thụy Bích từ trên xuống dưới: " Sao lại vậy, ngươi không phải đã hết bệnh rồi? Không lẽ lại còn bị thương ở đâu sao?"
“ Khụ…” Thụy Bích xấu hổ ho một tiếng, y gượng cười nói: " Không... không có, là Minh Tô lo lắng quá thôi. Ta làm gì có chỗ nào không khỏe chứ."
“ Ra vậy.” Hạ Uyên nghe nói cũng không an tâm, nàng lại tiếp: " Nhưng đúng là mặt của ngươi trông ngươi xanh xao quá, thật là không có gì chứ?"
" À..."
“ Muội đang làm gì vậy?” Thụy Bích đang không biết làm sao bỏ qua vấn đề này, rất may Tiêu Lũy lại đến kịp lúc kéo nàng ta ra xa: " Không phải đã nói với muội bao nhiêu lần, thân phận của hoàng hậu bây giờ không phải như trước nữa."
" Buông tay ra đi." Hạ Uyên tức giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-trong-mat-chi-con-co-nguoi/3187656/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.