" Hoàng huynh?” Thiên Hoại ngạc nhiên, hắn lớn tiếng: “ Sao huynh lại ở đây?"
Thiên Vũ nhăn mày, hắn ngồi xuống bên cạnh Thụy Bích cũng tiện tay đặt chiếc hộp nhỏ vừa đoạt từ tay y lên bàn: " Ngươi tự ý trốn đi suốt nửa năm, khi trở về đã đến tìm hoàng hậu của trẫm đầu tiên. Còn có gan dám hỏi trẫm vì sao ở đây?"
" Không phải đã bảo bọn chúng đừng để huynh biết rồi..." Thiên Hoài liếc mắt sang Thụy Bích chỉ thấy y cười cười né tránh đi, trong lòng liền hiểu ra: " Là ngươi sao?"
“ Xin lỗi vương gia.” Thụy Bích nhỏ giọng: " Người về cung sớm muộn cũng đến tai hoàng thượng, ta chỉ là cho người biết sớm hơn một chút mà thôi."
Thiên Hoài lẩm bẩm nói: “ Uổng ta có đồ tốt liền nghĩ đến ngươi đầu tiên, ngươi thế mà sau lưng lại bán đứng ta.”
" Ngươi đột ngột như vậy quay về đã đến gặp Thụy Bích, không phải chỉ là để mang vật này cho y thôi chứ?"
Nghe giọng cũng biết Thiên Vũ đang không vui, Thiên Hoài thế nhưng vẫn giọng muốn thêm dầu vào lửa nói: " Cũng không phải là có việc lớn gì, đệ bình thường vẫn đến tìm Thụy Bích nói chuyện cũng được vậy."
Thiên Vũ lạnh giọng: " Còn không muốn nói thật? Có tin trẫm cho người trói ngươi lại nhốt ở vương phủ, để ngươi không có cơ hội bay nhảy bên ngoài nữa hay không?"
" Ấy... Hoàng huynh, huynh biết đệ thích tự do tự tại nhất mà." Bị Thiên Vũ dọa sợ Thiên Hoài thở dài:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-trong-mat-chi-con-co-nguoi/3187644/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.