" Phụ hoàng cho gọi nhi thần?"
Thiên Chân thật kỹ đánh giá qua nhi tử của mình, Thiên Vũ lớn lên không có mẫu thân bên cạnh, hoàng đế liền mặc kệ hắn như thế nào trưởng thành. Qua mười tám năm hắn đã trở thành một vương gia tài tuấn được người người ca tụng: " Vũ nhi, ngồi đi."
Chờ Thiên Vũ ngồi xuống hoàng đế mới lại
lên tiếng: " Năm xưa vì trẫm luôn mặc kệ những tranh quyền đoạt lợi trong hậu cung, biết cũng giả như không nhìn thấy mẫu hậu ngươi mới bị hại mất mạng ngay khi vừa sinh ra ngươi."
" Nhi thần biết chuyện đó."
" Ngươi không hận trẫm?"
" Hận?" Thiên Vũ thầm cười, hắn đời trước tự cho là mình thông minh. Hắn nghĩ hoàng đế nợ mẫu hậu hắn, nợ hắn. Chính vì thế mà không để bất cứ kẻ nào trong mắt hô mưa gọi gió kết quả thì thế nào? Cho dù lấy được thiên hạ thì đã thế nào chứ: " Nhi thần chưa từng hận người."
" Ngươi thật sự không một chút oán trách?"
" Nhi thần bây giờ đã có người quan trọng nhất để bảo vệ, nếu y đột nhiên biến mất thì trên đời này còn có ai khiến nhi thần xem có thể thay thế y. Nếu có trách chỉ có thể trách mẫu hậu không phải là người đó của phụ hoàng."
Thiên Chân ngạc nhiên chốc lát mới cười lớn: " Ngươi quả nhiên là nhi tử của trẫm."
" Phụ hoàng gọi nhi thần đến chỉ vì muốn hỏi chuyện này?"
" Đương nhiên không đơn giản." Thiên Chân ngừng cười với vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-trong-mat-chi-con-co-nguoi/3187614/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.