Thiên Chân mấy đêm liền đều phải ngủ ở ngự thư phòng, chỉ cần vừa thấy bóng của hắn xuất hiện là y như rằng Bình Phi lại nổi điên lên đá đồ lung tung. Khư công công chậm đi tới cúi sâu người: " Hoàng thượng, có tứ hoàng tử xin vào."
Hoàng đế chùng đôi chân mày, hắn xoa xoa hai mi mắt nói với giọng mệt mỏi: " Bảo hắn đi đi, có gì thì đợi đến buổi lâm triều ngày mai hãy nói."
" Vâng hoàng thượng."
Thiên Uy đứng chờ bên ngoài thấy Khư công công trở ra mới chủ động lên tiếng: " Phụ hoàng ta nói thế nào?"
" Bẩm tứ hoàng tử, hoàng thượng tâm trạng gần đây không được tốt nên không muốn cho triệu kiến. Hoàng thượng nói nếu có việc gì xin hoàng tử hãy chờ đến buổi lâm triều ngày
mai."
" Tâm trạng phụ hoàng không tốt?"
" Hoàng thượng chỉ có chút chuyện không vui tứ hoàng tử không cần phải bận tâm, thỉnh người nên trở về nghĩ ngơi không cần phải chờ ở đây nữa."
" Ta biết rồi." Thiên Uy nhiều lần tới vẫn không đồng ý triệu người vào, hoàng đế đối với việc xử trí Thiên Vũ thế nào vẫn tìm cách lẩn tránh không nhắc đến. Hắn đã để cho mấy vị đại thần dâng sớ nói cần phải trị tội Thiên Vũ,
hoàng đế cũng chỉ dùng lý do cần điều tra thêm để đối phó: " Hắn rõ ràng không muốn giết Thiên Vũ."
Thiên Uy nghiến răng: " Nếu người làm phụ hoàng như ngươi không nỡ xuống tay thì hãy để ta thay thế đi."
Thụy Bích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-trong-mat-chi-con-co-nguoi/3187600/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.