" Ha ha ha."
Trong tình cảnh hiện tại Bình Phi lại một tay ôm bụng một tay đấm giường cười sặc sụa đến khó hiểu: " Phi Phi!"
Nhìn y dáng vẻ lôi thôi của một người mới ngủ dậy, ở đây lại có bao nhiêu con mắt nhìn khiến Thiên Chân khó chịu. Hắn đi lại túm lấy chăn quấn kín cả người y: " Ngươi cười đủ chưa?"
Bình Phi bị quấn lại như con nhộng không thể cử động, y vừa cười vừa nói: " Mới sáng ra đã làm phiền giấc ngủ của ta, kéo nhau đến diễn
tuồng thú vị như vậy cũng không cho phép ta cười?"
" Không phải người là do ngươi cho vào sao?"
" Ngươi có ý kiến?" Bình Phi liếc mắt.
" Được được, chỉ cần ngươi muốn là được!"
" Vậy chuyện này ngươi định xử lý ra sao? Còn bắt ta xem một màn kẻ khóc người van xin này đến khi nào?"
Người trong lòng vùng vẫy muốn phá banh luôn chiếc chăn ra, hắn nhăn mày: " Y phục của ngươi còn chưa chỉnh tề, nằm im cho ta."
Thiên Chân khoát tay: " Vũ nhi, chuyện này ngươi là kẻ bị hại tất cả đều giao cho ngươi xử lý. Phế bỏ danh phận quý phi ngươi sẽ không cần phải nương tay, vẫn là khiến ta không cần nhìn thấy nữa."
Thiên Vũ từ lúc bắt đầu chỉ là im lặng một bên, nay hoàng đế rõ ràng là muốn giết ả ta lại
còn muốn thử hắn mà không tự mình ra tay.
Hắn giết thì toại lòng hoàng đế nhưng lại khiến người người nghi ngờ hắn có lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-trong-mat-chi-con-co-nguoi/3187582/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.