" Sao công công lại biết?"
" Lão nô được vương gia tin tưởng giao trọng trách quản Tần di cung, nếu mỗi chuyện xảy ra ở đây đều không hay biết lão nô làm sao dám nhìn mặt vương gia."
" Ra là vậy!" Thụy Bích à một tiếng mới nói tiếp: " Nếu Thiên Vũ ca biết được nhất định sẽ làm lớn chuyện. Trung công công, phiền công công không cần nói lại với người."
" Công tử đừng đùa, mặt người sưng như vậy sợ rằng không thể qua mắt vương gia, người có hỏi xuống lão nô làm sao có gan nói dối. Huống hồ công tử hiểu rõ, việc ngay cả lão nô cũng biết thì vương gia chắc chắn cũng sẽ biết thôi."
Thụy Bích tay xoa xoa bờ má, miệng lẩm bẩm: " Đành vậy..."
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
" Nhị ca."
Thiên Vũ vừa từ thư phòng của hoàng đế trở ra đã thấy Thiên Hoài bên ngoài từ trước: " Đệ đến đây làm gì?"
" Không có, lần trước muốn chúc mừng huynh nhưng chưa thể. Vừa hay đệ tìm được một ít rượu ngon, hay là qua chỗ đệ uống..." Y còn chưa kịp nói xong Thiên Vũ đã chẳng đoái hoài gì tới lạnh lùng bỏ đi. Thiên Hoài vẫn kiên trì đuổi theo sau: " Nếu huynh không thích thì đệ sang chỗ huynh cũng được."
" Ngươi giữ lại tự mình uống."
" Huynh đừng lạnh lùng như vậy chứ, đã lâu huynh đệ chúng ta mới có cơ hội nói chuyện
không phải sao?" Hắn lại nói: " Huynh xem đi,
huynh cũng chưa đến hai mươi mà lúc nào cũng tự ép bản thân quá, nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-trong-mat-chi-con-co-nguoi/3187563/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.