" Nhị hoàng tử người xem, nếu ở đây mở thêm một con đường thì việc vận chuyển cũng sẽ dễ dàng hơn. Từ Gia Biên đến những thị trấn khác đều phải băng qua khu rừng này, vì vậy thường xuyên có những vụ đánh cướp hoặc giết người, người dân muốn giao thương cũng rất khó khăn."
Thiên Vũ lướt qua mặt bản đồ trầm tư suy nghĩ: " Không cần thiết mở một con đường
vòng qua, mà là băng qua."
" Ý người muốn khai đường xuyên qua rừng, như vậy sẽ không mất quá nhiều thời gian?"
" Nhị hoàng tử...!" Minh Tô từ bên ngoài chạy vào vừa thấy Thiên Vũ đã lập tức đứng lại cúi đầu.
" Chuyện gì?"
" Nhị hoàng tử, xin người đi xem qua Thụy Bích công tử đi ạ."
" Y làm sao?"
Thanh âm băng lạnh của Thiên Vũ làm Minh
Tô chùn giọng nuốt xuống: " Công tử đột nhiên rất lạ, tự nhốt mình trong phòng không
muốn ra ngoài, ngay cả đồ ăn cũng không có động đến. Nô tỳ đã hỏi nhiều lần công tử cũng không chịu nói nữa lời."
Thiên Vũ nhăn mày một cái lập tức xoay lưng đi không nói một lời, đi đến cửa phòng hắn gõ nhẹ lên cửa: " Thụy nhi."
" Ta vào được không?" Đợi vẫn không nghe thấy tiếng trả lời, Thiên Vũ đẩy ra cửa bước vào. Bên trong phòng tối mịt không giống với thường ngày: " Thụy nhi, sao lại không mở cửa sổ ra?" Vừa nói hắn có ý đi lại.
" Đừng mở..."
Ngừng lại chân, hắn không nói gì lại thấp một ngọn nến nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-trong-mat-chi-con-co-nguoi/3187532/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.