“Cậu tiêu tiền cho người khác, dùng mạng của mình nuôi quỷ con cho người khác, hy sinh bản thân để làm hạnh phúc cho người khác, được thôi, nếu cậu tự nguyện, thì cậu đáng đời. Nhưng cậu còn muốn g.i.ế.c tôi, để g.i.ế.c bạn tốt nhất của cậu vì tên khốn đó? Tôi chê, tôi nghĩ cậu không phải là người bị tình yêu mờ mắt, mà là không có não. Nếu bố mẹ cậu biết họ sinh ra một đứa ngốc như cậu, chắc chắn họ sẽ tức giận mà bật nắp quan tài sống dậy đấy. Dương Thước, tôi thật sự hối hận, hối hận vì đã quen biết cậu, nếu có kiếp sau, quỷ mới làm bạn với cậu!” 
 Dương Thước bị tôi mắng đến ngẩn người, chỉ biết yếu ớt nói: “Ngữ Mộng, cậu cứ mắng đi, cuối cùng thì tôi cũng đã có lỗi với cậu. Vì Phong Trạch, giờ tôi đã chẳng còn gì nữa, nếu mất anh ấy, thì mọi hy sinh của tôi không phải vô nghĩa sao? Ngữ Mộng, kiếp sau tôi sẽ bù đắp cho cậu, xin lỗi, hôm nay phải làm phiền cậu rồi...” 
 Vừa dứt lời, bên tai tôi nghe thấy một tiếng gió rít.  
 Một bóng trắng lóe lên trước mặt tôi, tiếp theo, tôi cảm thấy đau đớn như có thứ gì đó muốn chen vào đỉnh đầu mình.  
 Cảm giác đau đớn kéo dài một lúc, sau đó tôi lại cảm thấy một lực hút khổng lồ, như có thứ gì đó đang kéo linh hồn tôi ra khỏi cơ thể. 
 Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn và MonkeyD 
Những cơn đảo lộn liên tiếp khiến tôi gần như ngất xỉu, đúng lúc tôi sắp chịu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-toi-bat-ban-than-phai-tra-gia/3645232/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.