Editor: Puck - Diễn đàn
Ngày đi Đông Bắc nhanh chóng đã đến, Tô Mặc Nhiên thu dọn tràn đầy hai bao đồ lớn còn có một ba lô nhỏ. Ngày đến ga xe lửa do con lớn nhất của bà Lưu đưa cô đi, bà Lưu nhét thêm vào trong túi xách của cô năm quả táo còn có hai mươi cái trứng luộc nước trà, lại còn thân thiết chuẩn bị một chút cơm nắm cho cô, để cho cô ăn trên đường.
Trong ga xe lửa người đi tập nập, giống như trong tiểu phẩm Tống Đan Đan miêu tả, người tới người đi tấp nập, cờ đỏ phấp phới, pháo nổ lên, chiêng trống vang trời, khắp nơi đều là thanh niên trí thức giống như cô bị hạ phóng đến các địa phương và người nhà tiễn đưa bọn họ. Cô không có ai đưa tiễn, con trai của bà Lưu sau khi giúp cô mang hành lý lên xe lửa đã rời đi, cô chỉ đành một mình ngồi trên giường của mình, vé xe lửa của cô là vé giường nằm phía dưới, vị trí không tệ.
“Tô Mặc Nhiên, tớ nói sao ở sân ga không nhìn thấy cậu, thì ra cậu đã lên trước.” Một cô gái mặc áo khoác màu xanh lá cây quân đội tóc thắt bím đi tới. Cô ấy tên là Lâm Yến, là bạn học cùng lớp với Tô Mặc Nhiên, cùng hạ phóng đến một huyện ở Đông Bắc với cô, chỉ có điều không cùng một trấn, trên dường có người có thể nói một chút cũng không tệ.
“Tớ không có người chào từ biệt nên lên thẳng đây.”
“Đừng đau lòng, cuộc sống mới sẽ bắt đầu.” Lâm Yến nghĩ tới chuyện nhà cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-thap-nien-bay-muoi/60291/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.