Editor: Puck - Diễn đàn Lê Quý Đôn
Khi Kỷ Mân Huyên tỉnh lại chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức, đôi tay vốn không làm được gì.
Ngô Chí Dũng thấy anh tỉnh lập tức đi tới bên giường, “Em cảm thấy như thế nào, uống nước đi.”
Ngô Chí Dũng cầm cái muỗng múc nước cẩn thận đút cho Kỷ Mân Huyên uống, Kỷ Mân Huyên đã uống vài ngụm, không còn hơi sức hỏi: “Em sao vậy?”
“Tối hôm qua em nóng sốt, bây giờ đã hạ xuống.”
Kỷ Mân Huyên thế mới biết mình tại sao lại khó chịu như vậy, trước kia anh cũng thường nóng sốt, mỗi lần đều khiến cho người trong nhà người ngã ngựa đổ, hiện đang ở trong nhà người ta, cũng không biết có quấy rầy đến người khác không.
“Là một mình anh chăm sóc em sao?”
“Không phải, còn có bác sỹ Tô, nhiệt độ có thể hạ xuống hoàn toàn dựa vào cô ấy, em đói bụng không, buổi sáng bác sỹ Tô làm cháo dược thiện, dặn sau khi em tỉnh thì cho em uống.”
“Được, anh đi bưng đi.”
Kể từ ngày đó Kỷ Mân Huyên chính thức bắt đầu cuộc sống dưỡng thương.
Ở nhà họ Trương sắp xếp tất cả hoạt động đều do Tô Mặc Nhiên căn cứ tình huống thân thể của Kỷ Mân Huyên mà định ra, qua mỗi một khoảng thời gian còn có thể căn cứ tình trạng thân thể của anh tiến hành điều chỉnh đạt lấy kết quả tốt nhất.
Sáng sớm, Ngô Chí Dũng đẩy Kỷ Mân Huyên ra cửa tản bộ, hít thở không khí mới mẻ, sau khi về phòng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-thap-nien-bay-muoi/1961332/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.