Bảy năm sau. 
Trong một căn nhà ở thủ đô, Vương Tĩnh Kỳ đứng giữa sân, nhìn xung quanh nhà mới của mình, hài lòng gật đầu. 
Vị trí không tệ, cách nơi là việc của cô rất gần, sau này bọn trẻ đi học cũng rất thuận tiện. Nhà cửa cũng khá lớn, vợ chồng bọn họ, cùng ba đứa trẻ, ở cũng rộng rãi. Hơn nữa, Vương Tĩnh Kỳ hài lòng về căn nhà này, là vì khung cảnh ở đây rất đẹp. 
Trời chiều ngả về tây, những tia nắng mặt trời nhu hòa chiếu xuống hồ nước trong vắt, kiến trúc tinh xảo, mấy cánh cửa màu xanh đen với viền kim loại sáng loáng, giữa sân có cây hòe tán rộng xum xuê, để mấy đứa bé chơi trò rượt bắt, xa xa truyền đến tiếng la hét cười đùa...... 
"Như thế nào, có hài lòng không?" Chu Cẩn Du từ phía sau ôm eo vợ. 
Vương Tĩnh Kỳ ngả lưng ra sau: "Ừ, cũng được, chỉ là có hài lòng hay không, thì anh nên hỏi con gái của anh đi." 
Hai người vừa nói xong, liền có ba đứa trẻ tung tăng chạy ra từ trong nhà, đi đầu là con trai lớn nhất của Chu Cẩn Du, anh bạn Khả Thư, tiếp theo là con gái bảo bối của Chu Cẩn Du, công chúa nhỏ Khả Hàm, cuối cùng là bảo bối nhỏ của cả gia đình, Đồng Đồng. 
Ba đứa trẻ xem phòng ngủ của mình xong thì đi ra ngoài, liền nhìn thấy trong sân có ba với mẹ lại dính chung một chỗ. 
"Tách ra, tách ra, mẹ là của con." Anh bạn Khả Thư rất là táo bạo, cậu bé 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-tai-hon-lan-nua/1964433/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.