Sau khi tan việc, cô tạm biệt Vương Dĩnh rồi đi ra cổng trường.
Ở chỗ cũ, cô nhìn thấy chiếc Land Rover của Chu Cẩn Du.
Vương Tĩnh Kỳ cảm thấy kỳ quái, sao lại không để tài xế chở mà về nhà lấy xe của mình để đón cô vậy chứ.
"Anh về nhà trước rồi à? Phiền phức như vậy để làm gì, để em bắt xe về cũng được mà." Vương Tĩnh Kỳ tự thắt dây an toàn cho mình.
Chu Cẩn Du dùng ánh mắt kiểm tra quét từ trên xuống dưới người cô một lần, thấy tất cả đều tốt, lúc này mới khởi động xe: "Không có gì, ở chỗ làm có chút việc, thư ký Lý phải tăng ca. Lát nữa chúng ta còn phải mua ít đồ, bắt xe bus đi không tiện lắm, cho nên anh về nhà lấy xe trước." Đi xe bus không tốt, vậy tan việc sớm thì tốt sao?
Thật ra Chu Cẩn Du không có nói, lúc anh vừa kết thúc xong cuộc họp quan trọng, anh liền không thể ngồi ngốc ở văn phòng nổi, cứ nhớ đến hai mẹ con cô, lại sợ điện thoại di động có bức xạ, không dám gọi điện thoại cho cô, cho nên cuối cùng để toàn bộ công việc của mình lại cho Lý Việt, khiến anh ta phải ở lại tăng ca, còn anh thì về nhà lái xe đi đón vợ yêu tan làm.
Vương Tĩnh Kỳ không thấy Lý Việt đáng thương chút nào, chỉ nghe được trọng điểm ở chỗ một lát nữa đi mua ít đồ
"Hồi trưa không phải đã nói rồi sao, không cần mua giày đế bằng cho em, ở chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-tai-hon-lan-nua/1964423/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.